Bàn tay to của Lục Niên rời khỏi tay cô đặt lên đỉnh đầu, trìu mến vuốt nhẹ, nhìn vẻ mặt đượm vẻ u sầu của cô khẽ nói: “Người muốn lấy em là Lục Niên, không phải Lục gia, vì vậy em không cần quan tâm lục gia nghĩ gì, chỉ cần Lục Niên thế nào là được.”
Khóe môi Kha Nguyệt giãn ra, đôi mắt ngập đầy vẻ cảm động kéo bàn tay anh đang để trên đầu cô siết chặt trong lòng bàn tay.
“Sau này, Lục Niên như thế nào, Kha Nguyệt sẽ như thế đó!”.
Có đôi khi thần may mắn sẽ bất ngờ ở bên cạnh chúng ta, ở những thời điểm chúng ta không biết.
Khi Kha Nguyệt đang quét dọn phòng thì nhận được điện thoải của Tô Đan Đan, nghe nói có ai đó đã giúp cô bồi thường ba trăm ngàn tệ, mất một lúc lâu cô mới bình tĩnh lại. A n
Cô chưa bao giờ tin lại có chuyện tốt như thế xảy ra, khi cô vội vàng chạy tới công ty thì ở trên bàn của phòng họp đã có đầy đủ văn kiện làm bằng chứng sát đáng
“Thánh sống a, ba trăm ngàn này đem trả cũng không nói tiếng nào, ngay cả gọi điện thoại cũng không, nếu không phải hai ngày nữa mình chuẩn bị sang đó xử lý hợp đồng, phải đến Kỷ Thị một chuyến chắc hơn một tháng sau chúng ta mới biết chuyện này!”
Tô Đan Đan ngồi trên ghế xoay, ngón giữa không ngừng xoay cây bút bi, vẻ mặt vui mừng đã chứng minh Số tiền đền bù đã được trả, mặt mày hớn hở.
“Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo (1) , loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mong-the-gioi-nay-diu-dang-voi-anh/1112635/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.