“Nếu không thì sao?”- Kha Nguyệt lớn tiếng cắt ngang lời nói vô tình của Cố Minh Triệt, nhìn gương mặt tuấn tú khiến cô sinh ra chán ghét, lạnh lùng lên tiếng: “Trên thế giới này bất cứ ai cũng có thể sỉ nhục tôi, nhưng còn anh Cố Minh Triệt, vĩnh viễn không bao giờ có tư cách! Cũng không xứng!” Sự khinh miệt trong mắt cô khiến đôi môi mỏng của Cố Minh Triệt mím chặt, đôi mắt nheo lại nguy hiểm, dáng vẻ đó như muốn ăn tươi nuốt sống cổ! “Không xứng!! Thứ con hát thay đổi thất thường như cô không xứng để cho tôi phải sỉ nhục, làm như vậy chỉ bẩn miệng của tôi!” Lời Cố Minh Triệt như thanh kiếm vô tình phóng về phía cô, không chút lưu tình, vì người con gái anh ta yêu mà có thể đả thương cô. Kha Nguyệt dụng hết toàn lực thoát khỏi sự khống chế của Cố Minh Trệt, không để ý đến vẻ kinh ngạc của anh ta, đôi mắt nhìn thẳng vào hai mắt lạnh lùng của anh ta: “Cố Minh Triệt, nếu như anh cho rằng vì tôi yêu anh nên anh có thể không chút kiêng kị sỉ nhục tôi, như vậy từ nay về sau anh sẽ không còn cơ hội như thế đâu! “Tiểu Nguyệt”- Một giọng nói nam ôn Tiểu Nguyệt vang lên sau lưng, Kha Nguyệt ánh mắt kiên định mãnh liệt nhìn Cố Minh Triệt, cô khẽ giật mình xoay người lại, địch ý trong mắt mất đi, đối với Lục Niên chỉ có sự trìu mến. Lục Niên thong thả bước tới bên cạnh cô, trước vẻ mặt sa sầm của Cố Minh Triệt anh chỉ khẽ gật đầu, nhận lấy hộp quà trên tay cô, nhìn nơi hốc mắt ửng đỏ, hai gò má vì giận mà trở nên trắng toát, anh dịu dàng ôm cô vào lòng, trên gương mặt tuấn tú đậm vẻ đau lòng. “Bên ngoài lạnh lắm, chúng ta vào thôi.” Kha Nguyệt hưởng thụ sự quan tâm chăm sóc của Lục Niên, nơi mũi chua xót, ủy khuất gối đầu lên vai anh, nhẹ “Ừ” một tiếng, để anh ôm lấy thắt lưng cô đi vào căn biệt thự. Vừa tới cửa liền nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Tử Nhiễm, cô ta đang tính mang giày vào ra ngoài. Khi nhìn thấy Cố Minh Trệt đi phía sau hai người, lông mày Tử Nhiễm xoắn lại, trừng mắt nhìn Kha Nguyệt, giống như người vợ vừa bắt gian chồng mình. Kha Nguyệt mặc kệ để Tử Nhiễm cứ thế mà ghen tuông, cởi giày cùng Lục Niên đi vào trong phòng khách, để mặc Cố Minh Trệt và Tử Nhiễm đứng ngoài cửa thích làm gì thì làm. “Con cần hộ khẩu sao?” Kha Tùng tưởng bản thân mình nghe lầm, nhưng lại thấy dáng vẻ nghiêm túc của Lục Niên không giống như đang nói đùa, ông đưa mắt nhìn về phía Kha Nguyệt, Kha Nguyệt cũng khó hiểu nhìn Lục Niên. Lục Niên đã tính trước, anh cười một tiếng nắm lấy tay trái Kha Nguyệt, mười ngón tay đan vào nhau, đem chiếc nhẫn cười Ireland để ra trước mặt mọi người. “Con và Tiểu Nguyệt đã đăng kí kết hôn tại Ireland, nhưng phải lấy được chứng nhận ở Trung Quốc, đến tòa dân chính làm vài thủ tục nhỏ, vì vậy mong cha có thể giúp.” Kha Tùng sửng sốt, sắc mặt không tốt lắm, con gái kết hôn lại không nói với ông. Chỉ thế thôi cũng khiến người làm cha như ông trở nên khó coi, trong lúc nhất thời không khí trong phòng khách trở nên ngột ngạt. Lục Niên đứng bên cạnh Kha Nguyệt, gương mặt tuấn nhã bàng quan, đôi môi nhếch lên không chứa bất - cứ cảm xúc nào, trong tay đã cầm lấy áo khoác và túi da của Kha Nguyệt, chuẩn bị rời đi bất cứ khi nào. Một bàn tay rộng rãi êm ái đặt lên tóc cô, dịu dàng yêu thương vuốt nhẹ, bên tai là giọng nói của anh. “Sau này đã có anh bên cạnh, em không cần sợ nữa” Kha Nguyệt dịch chuyển mắt nhìn qua gương mặt sạch sẽ tuấn mỹ của anh, hàng lông mi dài, sống mũi cao thẳng, cánh môi hồng hoàn mỹ, dáng người hoàn hảo không tì vết. Trong mắt cô lúc này lại thật mê người.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]