Ngay lúc Kha Nguyệt mỉm cười thì bị Lục phu nhân nhìn thấy, ánh mắt chớp tắt, mi mắt cụp xuống. Lục phu nhân xem như không có chuyện gì cầm lấy khăn lau tay, sau đó đi ra ngoài đình lịch sự cười.
“Kha tiểu thư, cô vào đi”.
Bảo mẫu nhắc Kha Nguyệt, đi trước cởi giày chỉ mang vớ vào đình ngồi xuống bên bàn trà bắt đầu dọn dẹp dụng cụ.
Lần đầu tiên thấy các vị tiền bối Lục gia Kha Nguyệt hơi khẩn trương, cẩn thận cởi giày đi nhẹ về phía Lục phu nhân, đến trước khay trà cũng không dám tự ý ngồi xuống, tính chào hỏi Lục phu nhân thì bà lại mở miệng trước:
“Kha tiểu thư, nếu cô không ngại cứ gọi tôi một tiếng dì Lục, mạo muội mời tiểu thư tới xin cô đừng trách.”
Thái độ khiêm tốn khiến áp lực trong lòng Kha Nguyệt càng lớn, Lục phu nhân tuy ôn nhu hiền hào những lời nói sắc bén không hề thua Lục Niên, nếu như đem bà Kha nhà cô so với Từ hi Thái hậu thì Lục phu nhân lại là Thái Hậu Hiếu Trang, tuy không sắc bén bằng
mẹ Kha nhưng lại cơ trí, vô hình trung có thể tạo ra đòn sát thương cho đối thủ.
Chuyện cô và Lục Niên, Lục Niên không thể không nói qua với người nhà, nếu không bà Lục cũng không chủ động tìm cô. Nhưng nếu biết sự thật, bà Lục lại kêu cô gọi là dì điều này chứng minh Lục gia chưa thừa nhận cô là con dâu sao?
Kha Nguyệt hơi nản lòng, không dám thể hiện ra mặt, thái độ lễ phép gọi một tiếng “dì Lục”, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mong-the-gioi-nay-diu-dang-voi-anh/1112608/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.