Nhưng dù cho có gọi trăm nghìn lần đi nữa thì vẫn đều là một câu nói quen thuộc thuê bao quý khách vừa gọi đang bận hoặc tắt máy, vui lòng gọi lại sau Không còn cách nào khác có liền gọi cho cô bạn Tô Đan Đan, chuông chưa kêu đến tiếng thứ hai đã nghe thấy giọng nói sang sảng của cô bạn “Nguyệt Nguyệt, sao vậy ai bắt nạt cậu?” Kha Nguyệt nghe thấy giọng cô bạn thân liền ấm lòng :“Đan Đan, bố mình bị cảnh sát đưa đi rồi!” Tô Đan Đan hoảng hốt hỏi tại sao, Kha Nguyệt kế lại đầu đuôi câu chuyện, Cô bé thở phào an ủi Kha Nguyệt:“Tớ tin là chú Kha không làm gì trái với lương tâm, nên cậu yên tâm đi, giờ ra cửa đi mình dẫn cậu đi chơi” . Hai cô gái liền quyết định tới Bóng Tối để giải sầu Mà trùng hợp là ở phía này đám Lý Quang Tông, Cố Minh Triệt cũng tới đây tẩy trần Trạch Dương bên cạnh thấy điện thoại Cố Minh Triệt rung từ nãy đến giờ liền hỏi anh :“Đại ca, điện thoại của mày đổ chuông từ nãy đến giờ, không định nghe sao lỡ có việc quan trọng đó”. Cố Minh Triệt thấy thế liền nhìn lướt qua, thấy tên người gọi là Kha Nguyệt thì không chút để ý nói : “Cô ta thì có việc gì quan trọng chứ? Trạch Dương thấy vậy thì không để ý nữa quay sang hỏi mọi người: “Gọi thêm mấy em nữa nhé, chứ đám đàn ông ngồi một mình thì kì lắm.” Mọi người đều đồng loạt nhìn sang Cố Minh Triệt, thấy hắn không nói gì cũng coi như là ngầm đồng ý liền gật đầu lia lịa . Lý Quang Tổng cho gọi những cô nàng nóng bỏng nhất của Bóng Đêm đến, Dặn dò hai cô em:“Hầu hạ Cố thiếu cho cẩn thận.” Hai cô gái gật đầu thẹn thùng rồi bước đến chỗ Cố Minh Triệt Người đàn ông như lạnh lùng, sống mũi cao và thẳng, đôi môi mỏng bạc tình cùng khí thế như quỷ tu la đang nhắm mắt dưỡng thần nhưng lại có thể nổi bật nhất giữa căn phòng bao Cố Minh Triệt cũng cảm thấy có người lạ đến gần, theo phản xạ tự nhiên đôi mắt sắc như chim ưng mở ra Hai cô gái thấy vậy thì hoảng sợ, nhưng vẫn tiếp tục bước về phía anh Lúc này Kha Nguyệt và Tô Đan Đan cũng đã đến nơi, các cô tìm một góc khuất gọi hai ly cocktail vị đào, cùng thả lỏng trong ánh đèn nhấp nháy Ngồi được một lúc thì Kha Nguyệt buồn đi wc, Tô Đan Đan nói sẽ đi cũng nhưng Kha Nguyệt từ chối: “Mình đi một lúc rồi về ngay, cậu cứ ngồi ở đây chờ đi.” Nói rồi liền lách người đi, Bước vào nhà wc, Kha Nguyệt tạt nước vào mặt để cho mình tỉnh táo rồi dặm lại son Cô nghĩ, không biết giờ này Minh Triệt đang làm gì, ở đầu nhỉ? Tại sao lại không nghe điện thoại Nghĩ rồi lại lắc lắc đầu
Cô chuẩn bị quay lại về chỗ ngồi thì đang đi nửa đường thì bắt gặp ai giống Trạch Dương đang đem rượu về phòng baoVIP, Cô nghĩ thầm, chẳng lẽ Minh Triệt cũng ở đây ư? Chưa kịp vui mừng thì một lát sau lại thấy tầm năm đến sáu cô gái nóng bỏng lần lượt đi vào phòng Đôi chân của Kha Nguyệt đã sớm tê rần không còn cảm giác, hôm nay tất cả những con đường cô cũng đều đã đi qua, giống như là đã đi hết phần đường của cả đời còn lại. Tìm suốt một ngày, rốt cuộc cũng biết hắn ở chỗ này, nhưng khi đứng ở cửa, cô cũng chỉ biết do dự ngập ngừng. Cô hít một hơi thật sâu, cúi thấp đầu đi vào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]