...Đoạn Tuyệt...
Chu Diệp Châu được Hàn Thiên đỡ, ủy khuất dựa vào người Hàn Thiên như muốn khẳng định chủ quyền, nhìn lại Hạ Mộc Vân đứng một mình.
Lúc sáng vì quá tức giận nên cô không nhìn rõ, Hạ Mộc Vân so với lần đầu cô gặp tại biệt thự thì bây giờ cô ta rất gầy, hốc hác, người không còn bao nhiêu thịt, hôm nay còn mặc chiếc váy màu rêu càng nổi bật nước da trắng xanh của cô càng thêm nhợt nhạt. Trong lòng chợt dâng lên sự khó chịu. Chu Diệp Châu đã chờ ở đây từ lâu, thấy Hạ Mộc Vân cùng Hàn Thiên bước ra liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng nhìn ra gương mặt biến hóa của Hàn Thiên, cả người căng thẳng, lo lắng cô liền lên tiếng gọi Hàn Thiên. Hôm nay nhất định Hạ Mộc Vân phải rời đi.
Chu Diệp Châu bỗng bước lên nắm tay của Hạ Mộc Vân, nước mắt rớt xuống nhỏ giọng cầu xin:
\- "Tôi biết là cô hận chúng tôi, nhưng tôi và Thiên sắp kết hôn rồi, xin cô đừng trách Thiên, tất cả là lỗi của tôi. Hàn Thiên vì quá yêu tôi nên mới phải bắt cô bỏ đứa bé, tôi cũng không muốn làm như vậy, nhưng Thiên và tôi rất mong đợi đứa bé này, xin cô hãy vì thế mà rời xa Thiên, rời xa chúng tôi"
Nói xong cô ta muốn quỳ xuống van xin Hạ Mộc Vân nhưng Hàn Thiên nhanh tay đỡ dậy đôi mắt tức giận nhìn Hạ Mộc Vân. Hàn Thiên nhìn nét mặt bình tỉnh của Hạ Mộc Vân còn Diệp Châu đang đau lòng thì tức giận càng đậm, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-met-roi-tong-giam-doc/2859593/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.