Người trẻ tuổi kia đi tới trước mặt bọn họ, cười nói: "Chú út, có khoẻ không a?"
Hoắc Tư Minh liếc mắt nhìn hắn, không lên tiếng, Đậu Trạch đang muốn chào hỏi, liền bị Hoắc Tư Minh lôi kéo đi rồi, hắn nhỏ giọng đến bên tai Hoắc Tư Minh hỏi: "Đây là người nào? Không nhỏ hơn anh vài tuổi, tại sao gọi anh là chú út?"
"Là nhi tử của anh hai tôi. " Hoắc Tư Minh nắm tay hắn, trong lòng hắn vẫn còn hiếu kỳ, liền không phát hiện, mặc hắn nắm tay.
"Huynh đệ các anh tuổi tác kém nhiều như vậy à?" Đậu Trạch lại hỏi hắn: "Sao anh không chào cháu anh?"
Hoắc Tư Minh xoa xoa ngón tay của hắn, nói: "Ngoan, đừng hỏi. "
Hai người đang nói chuyện, không để y từ trong nhà bước ra một con mèo toàn thân màu xám, khuôn mặt tròn tròn, hình thể mập mạp, thân thủ... cực nhanh nhẹn, ung dung thong thả dọc theo chân tường đi mấy bước, nhảy một cái liền lên sân thượng trên lầu, nơi đó có một chiếc võng nhỏ mềm mại, tựa hồ là đặc biệt chuẩn bị vì nó, mèo mập kia nhoài người về phía trước đi tới liền ngủ.
Đậu Trạch nhìn thấy, nói: "Nhà anh mèo thật phì. "
Hoắc Tư Minh mím môi cười cợt, nói: "Đó là mèo của cha tôi, nếu như em yêu thích, chờ sinh xong bảo bối, chúng ta cũng dưỡng một con. "
"Đừng, tôi không thích, mèo có thể phá đồ vật, bắt lấy cái gì quậy cái đó, chị tôi trước đây cũng dưỡng một con, mỗi ngày nạo nát đầu giường tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mang-thai-con-trai-toi/2513339/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.