*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoắc Tư Minh nhìn cằm Đậu Trạch cạo râu chưa sạch, trong lòng thở dài, nói: "Em có còn nhớ hay không em đang mang thai?"
"...Cũng không nhất định là làm việc nhiều, tôi đảm bảo...cái kia...." Hắn nói chuyện không có một chút sức lực nào, bĩu môi, lại gãi gãi cổ, một mặt chột dạ.
"Em đảm bảo? Em hứa với tôi em đảm bảo đã bao nhiêu lần rồi?" Hoắc Tư Minh cau mày, nghiêm mặt nói: "Chị của em là một người con gái yếu đuối, đến lúc gánh bao nhiêu hàng hóa, em có thể đứng bên cạnh giương mắt nhìn sao? Buổi tối quầy hàng đặt tới mười một mười hai giờ mà có thể thu sạp à? Ngày thứ hai lại muốn dậy sớm đi làm, em nghĩ tới thân thể của chính mình đấy à? Em có nghĩ tới hài tử không thế?"
Đậu Trạch bị hắn nói tới đầu càng ngày càng cúi thấp, không nói được lời nào.
Hoắc Tư Minh vốn không muốn thuyết giáo, lúc này lại không nhịn được, nói: " Em đi bán vỉa hè, có thể kiếm được bao nhiêu? Một tháng 10 ngàn? Có thể à? Coi như em có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, bốn năm trăm vạn, em có biết em lãng phí bao nhiêu thời gian không? Em có biết thân thể em mệt mỏi thế nào không? Có nhiều sinh lực như vậy thì nên đi học, có thể thi đậu cả Harvard. Tôi thà rằng cho em đi học lái cần cẩu, còn tốt hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mang-thai-con-trai-toi/2513315/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.