Đậu Trạch liếc mắt nhìn, phát hiện tấm hình này giống hệt tấm hình mà Tiêu Quế Mân đưa cho hắn.
Hắn đứng ngẩn người trong hành lang đen kịt. Khâu Hiểu Lâm điện thoại liền gọi điện thoại đến: "Bức ảnh đó đều thấy rõ mặt của chúng ta!" Khâu Hiểu Lâm mang âm lượng rất nhỏ nhưng gấp gáp, khóc nức nở, nàng hỏi: "Đậu Trạch, phải làm sao bây giờ?"
Làm sao bây giờ? Còn có thể làm sao? Đậu Trạch nghĩ một hồi nói: "Em đừng lo lắng, không có chuyện gì đâu."
Hắn tắt điện thoại lên lầu, trong phòng cũng đen kịt, chỉ có phòng Lưu Dương cửa mở hờ phát ra một đường sáng. Hắn khom lưng bỏ giày, trở về phòng, đem báo cáo đã hoàn thành xem lại một lần, sửa lại vài chỗ rồi gửi cho Tiêu Quế Mân.
Vào lúc này, thật ra những thứ này đã không còn cần thiết. Hắn gửi cho Tiêu Quế Mân rồi nhắn: Tiêu chủ nhiệm, tôi đã gửi nội dung báo cáo cho chị, người mới đại khái sẽ rất khó khăn khi chỉ còn 2 ngày để chuẩn bị một báo cáo hoàn chỉnh, nếu như cần, hãy kham khảo bài báo cáo của tôi.
Đậu Trạch tắt máy tính, ngửa mặt tựa lưng vào ghế ngồi, nghĩ đến mọi chuyện đã ổn thỏa, nghỉ việc rồi thì không cần chờ tuần sau cũng không cần xin nghỉ, bất cứ lúc nào cũng có thể làm giải phẫu, nhưng công việc mới đại khái khó tìm, hơn nữa phải tìm chỗ ở mới.
Hắn suy nghĩ một chút lại nhắn tin cho Hoắc Tư Minh, không nói ra được lý do không đi công tác, vẫn là mấy ngày nay đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mang-thai-con-trai-toi/104531/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.