Vừa lúc Đậu Trạch vội vàng chạy vào trong công ty, bên ngoài trời bắt đầu đổ mưa, nước mưa đọng lại thành những hố trũng trên mặt đường, từ từ lan rộng ra. Tóc của hắn bị gió thổi không được ngay ngắn, áo sơ mi dính vào cơ thể lộ ra đường nét cuốn hút bên trong, gió thổi vào lạnh đến mức làm hắn phải hắt hơi một cái, vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy vị đồng nghiệp, cũng là người cùng phòng -Lưu Dương đang dựa vào một bàn tròn tiếp tân tán tỉnh với Trương Di.
Hai người họ chú ý đến hắn, ngẩng đầu nhìn lại, Lưu Dương đột nhiên che mắt Trương Di lại: “Đậu Trạch, cái đồ đáng ghét kia, vóc dáng cũng không tệ nhỉ?”
Trương Di dùng sức yếu ớt đẩy tay hắn ra: “Lưu Dương, anh mau thả em ra!”.
Đậu Trạch cười cợt, lấy tay vuốt tóc trên đầu, đi vào phòng rửa tay đem quần áo trong cởi ra, vắt lên bồn rửa tay bên cạnh để dưới máy hong khô, lạnh đến nỗi hắn không khỏi run lên vài cái, sau đó đem đầu trực tiếp đến bồn rửa mặt để phía dưới vòi nước, dòng nước lạnh lẽo làm hắn run cầm cập.
Công ty cũng đến giờ nghỉ trưa, Lưu Dương từ tầng 1 đi tới phòng vệ sinh, nhìn thấy dáng vẻ Đậu Trạch đang gội đầu, nói: “Cậu thật sự không sợ bệnh sao?”
“Nước mưa quá bẩn, em sợ đầu bị ngứa.” Đậu Trạch rửa sạch đầu, đưa tay về bồn rửa mặt vẫy vẫy.
Lưu Dương so với hắn lớn hơn một tuổi, hình dáng nở nang đầy đặn, khuôn mặt thanh tú có đeo một cái mắt kinh, xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mang-thai-con-trai-toi/104527/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.