"Ơ...ơ" Đức Long ngơ ngác nhìn Lam Y.
"Quái, sao không đi được nhỉ?"
"Chưa gạt phanh xe làm sao đi được"
"À..ừ...quên mất"
Lam Y gạt phanh xe lên rồi bắt đầu khởi động máy. Điều này khiến cả nhà đều lo lắng, không biết số phận của mình đến đâu nữa.
"Kìa, xe đằng sau" Đứa Long hốt hoảng hét lên. Tay anh nắm chặt vào dây an toàn của mình.
Cả bố mẹ cô ngồi đằng sau cũng thắt dây an toàn vì sợ hãi với cái kiểu đi xe của cô.
Lam Y đi lạng lách các kiểu, làn đường của xe ô tô thì cô không chịu đi cứ lấn mãi sang làn đường của xe máy.
Đèn đỏ thì đạp nhầm chân ga nên phóng thẳng qua cả đèn đỏ. Cũng may là không gặp cảnh sát.
Thật sự rất là may mắn, trên đường đi đến nhà Thiên Phong không hề có sự cố gì xảy ra. Bố cô bảo hôm nay trời đẹp quả thực không sai.
Đến trước cửa cổng nhà Thiên Phong, cánh cổng to lớn được mở sẵn để chào đón. Cô phi thẳng xe vào bên trong.
Lam Y nhìn thấy cả bố mẹ anh đều đứng ngoài để chào đón gia đình nhà cô. Thiên Phong cũng bế cả Tâm Phúc ra đứng đợi.
Lam Y mở cửa xe bước xuống, bố mẹ và em trai cô cũng vậy. Cô đi ra kính cẩn chào bố mẹ Thiên Phong.
"Con chào hai bác"
"Chào con"
Sự vui mừng hiện rõ lên khuôn mặt của bố mẹ của cô và anh. Nhưng Thiên Phong mặt vẫn lạnh tanh. Khiến cho nụ cười của Lam Y cũng nhạt dần theo.
"Chào anh, chào chị"
"Chào anh chị"
Cả bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mai-mai-la-cua-toi/3092528/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.