Thiên Phong đang ngồi ngắm nhìn Lam Y chơi vui vẻ thì có một thằng bé chạy ra hỏi.
"Ơ, chú ơi!"
"Gì vậy Nam"
"Chị ấy không biết nói ạ? Cháu thấy chị ấy chỉ biết cười thôi"
Anh xoa đầu Nam mỉm cười rồi nói.
"Cô ấy bị sốc tâm lí không nói chuyện đâu, hôm nay chơi cùng các cháu cô ấy mới cười đấy"
"Thật vậy ạ, chị ấy thật đáng thương"
"Vậy thì ra chơi cùng chị ấy làm chị ấy cười thật nhiều nhé!"
"Vâng ạ"
Thằng bé chạy ra nắm tay Lam Y kéo ra ngồi xuống ghế.
"Chúng ta hát một bài tặng chị Lam Y đi"
Cả đám vỗ tay đồng ý với ý kiến của thằng bé đó. Lam Y cười rồi cũng vỗ tay theo.
"Đúng rồi đó"
"Chúng ta cùng hát đi"
"Hát tặng chị ấy"
Các em bé xếp thành ba hàng ngang cao thì đứng sau, thấp thì đứng trước đồng thanh hát cho Lam Y nghe.
Cuộc chơi có vui như thế nào đi nữa thì cũng đến lúc kết thúc. Thiên Phong quay ra nói với bọn trẻ.
"Thôi đến giờ cô chú phải về rồi"
Tất cả mặt xị xuống cả Lam Y cũng vậy, cả ngày chơi vui như thế mà Thiên Phong lại bắt cô về.
"Ngoan nào, các cháu cũng phải tắm giặt đi ngủ chứ"
Dù cũng buồn thật nhưng bọn trẻ nghe anh nói cũng có lí liền đồng thanh đáp.
"Vâng ạ"
"Chào chú Phong, tạm biệt chị Lam Y"
"Bye bye chú, bye bye chị"
Lam Y không nói gì mặt buồn rầu đưa tay lên vẫy chào tạm biệt.
"Chú nhớ đưa chị đến chơi nữa nhé!"
"Được rồi, chú sẽ đưa cô đến chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mai-mai-la-cua-toi/3092485/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.