Anh rút điên thoại gọi cho An, bắt anh nửa đêm nửa hôm đến khám cho cô.
"Tôi làm cô ấy đau đầu rồi, làm sao bây giờ?" Giọng nói bên đầu dây bên kia hốt hoảng.
"Mau, mau đưa tới bệnh viện phẫu thuật"
Thiên Phong ôm cô ra ngoài, đặt cô ngồi vào xe rồi lái thẳng đến bệnh viện. Không phải là bác sĩ An không tốt mà anh không đủ dụng cụ làm phẫu thuật, bệnh viện sẽ đủ hơn, tốt hơn làm phẫu thuật ở nhà"
Đến bệnh viện, anh bế cô chạy thẳng vào phòng cấp cứu. Còn Lam Y, cô bây giờ như người đã chết vậy, hai tay buông thả, mắt nhắm tịt lại. Chắc tại đau quá nên cô ngất đi.
Trong căn phòng phẫu thuật, nào thì dao kéo, khăn che, đèn. Người thường vào cũng phải phát ghê, rợn tóc gáy. Thiên Phong bế Lam Y đặt lên giường mổ, anh muốn ở lại bên cạnh cô.
"Mời anh ra ngoài, chúng tôi còn làm việc" y tá đẩy anh ra ngoài. Rồi đóng cửa kéo dèm.
Lại một lần nữa anh đẩy cô vào ranh giới giữa cái sống và cái chết. Lần này lại là anh sai, là anh bức cô nên mới vậy. Cô mà bị thế nào thì anh biết phải làm sao bây giờ.
Một tiếng...Hai tiếng... Ba tiếng...
Hết năm tiếng rồi, chiếc đèn của phòng phẫu thuật vẫn đang bật. Anh ngồi ngoài cửa vò đầu bứt tai suy nghĩ tại sao lúc ấy lại làm như vậy, anh hối hận rồi. Anh đi ra rồi lại đi vào, hai tay đan vào nhau bối rối, anh không biết mình đi như vậy bao nhiêu lần. Nhưng anh không quan tâm mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mai-mai-la-cua-toi/3092460/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.