My bị h.anh lôi đi 1 đi một cách bất ngờ nên cô bỗng giựt tay ra và nói :- Này...cậu..cậu...tại sao cậu lại nói như vậy ? H.anh đỏ ửng cả mặt, cố gắng lấy lại bình tĩnh để nói : - Cô...cô nói nhiều quá đấy..! - Nhưng cậu ko nhớ à ? Tôi đã nói là rất ghét những người nào mà dám đứng trước mặt người khác rồi nói tôi là bạn gái này bạn gái nọ....tôi thật sự rất ghét cậu biết ko ? Ai cho cậu nói như vậy chứ ?__My nói. - Tôi thích!!__h.anh cố gắng lên giọng. - Tôi đã từng nghĩ sẽ rất biết ơn cậu về những chuyện mà cậu đã làm cho tôi, nhưng ko ngờ, cậu lại là 1 con người như vậy...tôi ghét cậu !!!__My nói rồi bỏ chạy đi 1 mạch . H.anh biết đã làm cho My giận rồi nhưng cậu chợt nghĩ ra 1 ý đó là cách mà thằng bạn thân của cậu thường chỉ đó là...lấy công chuộc tội. ................................. Chiều hôm đó, trên chiếc xe sang trọng ấy, chỉ có mỗi 1 mình h.anh về mà ko có my vì My giận h.anh nên đã bỏ về trước rồi. Về đến nhà, h.anh vội vàng cất cặp sách rồi chạy lên lầu kiếm My, nhưng ko thấy My đâu, h.anh nghe tiếng nước chảy nên nghĩ my đang trong WC. Rồi cậu bỗng tiến gần đến bàn học của My và thấy...... H.anh ra khỏi phòng rồi tự nói thầm :“ tôi đã có cách làm cô nguôi giận rồi “ H.anh nở 1 nụ cười chết người rồi trở về phòng mình. ____________________________ Hôm nay là Chủ nhật nên My và h.anh được ở nhà và ngày hôm nay cũng chính là 1 cơ hội tốt để h.anh làm hoà với My. My đang ngồi xem TV trong phòng thì h.anh từ đâu bước vào nói : - Hôm nay cô hãy đi với tôi đến chỗ này ! - Đi đâu chứ...?___my hỏi. - Thì cô cứ đi đi rồi sẽ biết ngay mà..! Chiều nay 5h cô hãy chuẩn bị đi rồi chúng ta sẽ đi..Cô mà ko nghe lời thì biết số phận như thế nào rồi đấy....!! Nhưng nhớ là phải diện đồ nào đó cho thật đẹp đấy...! Nói rồi, h.anh quay lại phòng mình rồi chuẩn bị đi đâu đó trông rất mờ ám...(t/g: h.anh làm gì thì 1 chút nửa các bạn sẽ biết ngay thôi...:v ) my thì vẫn vậy, chỉ cần nghe h.anh nói câu đó là sẽ lập tức tuân theo mặc dù là trong lòng vẫn rất giận. ........ Và rồi đồng hồ cũng đã điểm là 5h chiều. Đúng như lời h.anh dặn, my phải sửa soạn trước lúc h.anh về tới rồi chuẩn bị lên đường. H.anh về tới, đập vào mắt là My đang trong 1 bộ váy trắng dài đến gối, tóc thì bối lên gọn gàng trông My rất ư là xì tin...H.anh ngây người ra 1 lúc thì My nói : - Chúng ta đi được chưa ? H.anh giật mình khi nghe my hỏi nên vội vàng đáp : - À...Đi được rồi đấy! Nói rồi, h.anh và My bước vào xe và thẳng tiến đến nơi mà h.anh bảo.....Nhưng kì lạ thay, nơi mà My và h.anh đến rất xa, chạy từ nãy giờ mà vẫn ko thấy tới nhưng thật ra là gần tới rồi đấy mà my ko biết, thế là My hỏi: - Cậu định dẫn tôi đi đâu mà nãy giờ tôi ko thấy chỗ tới nửa ? Trời tối rồi ... -sắp tới rồi đấy!__h.anh Nói xong, h.anh lấy 1cái khăn đỏ ra bịt lấy mắt My lại. My hoảng quá nên la lên : - Này...bộ cậu mún bắt cóc tôi đem bán à ?? My vừa nói xong thì chiếc xe ấy cũng dừng lại, h.anh kéo My xuống xe và đi đến hướng của 1 căn nhà. Khi đến nơi, h.anh tháo miếng vải ra, My vô cùng ngạc nhiên và bất ngờ khi thấy trước mắt mình là 1 nơi vô cùng khác lạ và cũng rất ư là đẹp. Nhìn thẳng 1 chút thì My thấy trước mặt mình là 1 cái bánh kem rất...to, trên đó có khắc những chữ “ Chúc Mừng Sinh Nhật Võ Yến My “ . My tỏ ra vẻ rất thích thú với chiếc bánh sinh nhật ấy. Vừa xoay người qua thì My thấy h.anh đang cầm trên tay 1 bó hoa hồng rất đẹp và 1 hộp quà nửa. Quá bất ngờ với những chuyện trước mặt nên My hỏi : - Chuyện này là sao...? Tôi ko hiểu ? - Hôm qua tôi đã vào phòng của cô, định kiếm cô để xin lỗi chuyện hôm qua nhưng ko thấy cô mà ngược lại, tôi lại thấy thẻ sinh viên của cô trên bàn học, thấy được ngày sinh của cô là ngày hôm nay nên tôi mới làm cho cô 1 sự bất ngờ để cô tha lỗi cho tôi...! My bỗng dưng đỏ hết cả mặt rồi tự dưng chạy nhào tới ôm lấy H.anh và nói : - Tôi thật sự rất cảm ơn cậu....nói thật là từ nhỏ đến giờ tôi chưa bao giờ có được 1 ngày sinh nhật tuyệt vời đến vậy...tôi....tôi thầm sự cảm ơn cậu.. My vừa nói vừa rưng rưng nước mắt, cố nén lại nhưng nước mắt cứ chảy ra mãi thôi.... - Vậy là cô đã tha thứ cho tôi rồi nha ! Cô ko giận tôi nửa phải ko ?___ h.anh My buông h.anh ra, 1 người thì nước mắt chảy như mưa còn 1người thì có vẻ hơi thất vọng vì hết được....My ôm (t/g: Ma giáo thấy ớn...:v ). - Tôi sẽ tha thứ cho cậu.!___ my Nghe my nói vậy nên h.anh mừng quýnh nhưng ko dám thể hiện ra ngoài mà chỉ nở 1 nụ cười toả nắng khiến tim ai đó phải lỡ nhịp. - Đây....quà cho cô__ h.anh vừa nói vừa đưa cho My món quà đang cầm trên tay. - Là gì vậy...? __ my hỏi - Cô mở đj rồi sẽ biết mà... My háo hức cầm lấy hộp quà từ tay h.anh rồi mở ra. Mắt chữ O mồm chữ A đã được My thể hiện trên khuôn mặt 1 cách rõ rệt. Trên tay My là 1 cái vòng tay được đính rất nhiều hình trái tim và khắc 1 chữ LOVE trên đó. My nhiên khi thấy chữ đó nên hỏi : - Chữ này là sao ? Sao lại tặng tôi 1 món quà nhìn như quà tình nhân ấy...tôi đâu phải bạn gái cậu đâu? - À..à...tôi...thấy những cái vòng khác...ko có đẹp bằng cái đó ....nên tôi mới lấy.....nếu cô ko thích thì trả đây....!!___ h.anh nói ấp úng còn mặt thì dường như đã chuyển sang màu đỏ rồi . H.anh thử đưa tay lấy lại để xem phản ứng của My như thế nào và rồi....my giật tay lại và nói : - Ko....cậu đã cho tôi rồi thì nó chính thức là của tôi, ko được lấy lại đâu, nếu mún lấy thì cậu phải...năn nỉ tôi, hiểu chưa !! H.anh lại 1 lần nửa nở 1 nụ cười tươi trên môi đã làm cho my phải đỏ hết mặt. - Để tôi đeo cho...!___h.anh - Ko...để tôi...__ my - Cô đừng có mà bướng bỉnh trước mặt của tôi. Đã quên là khi không nghe lời thì sẽ bị... H.anh chưa nói hết câu thì My đã đưa tay ra để h.anh đeo chiếc vòng ấy vào. - Cô phải luôn đeo nó, cô không được tháo ra đâu đấy...!!__h.anh - Nhưng....__my -Ko nghe lời... Đuổi ra khỏi nhà....__h.anh - Tôi....biết rồi!!! ________________________________
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]