Chương trước
Chương sau
Hải Anh bị đập mạnh vào lưng nên bất tỉnh tại chổ. Và người đàn ông lạ mặt đó nhanh chóng kêu gọi đàn em vác xác Hải Anh lên và cột chặt vào cây cột để cho đại ca bọn hắn muốn làm gì thì làm. Không sai, đại ca của bọn này không ai khác mà chính là tên Kiệt. Hắn làm như vậy không khác gì một kẻ hèn nhát.

Cũng tại nơi này mà ở một căn phòng cũ kĩ khác, những tên đang canh giữ My và Nhi đã nằm lăn lóc dưới sàn, đó là do nãy giờ Bảo đã gọi đàn em đến và giải quyết một cách gọn lẹ, quả thật bọn này đối với Bảo chẳng thành vấn đề. Không nghĩ ngợi lung tung nửa, Bảo nhanh chóng chạy đên My và Nhi để tháo trói cho hai người họ...Tháo xong, My cảm thấy hơi lạ nên hỏi:

- Ơ...cậu ở đây cứu bọn tôi, thế thì Hải Anh đâu??__My.

- Hải Anh..cậu ta đang đi tìm tên Kiệt. Cậu ta nói với tôi là xông vào cứu cô và Nhi trước còn cậu ấy thì một mình đi tìm Kiệt để xử chuyện rồi. Khi nào đã cứu được cô và Nhi rồi thì chúng ta sẽ đi đến để yểm trợ cho cậu ấy.__Bảo nói.

- Không xong rồi, khi nãy lúc tôi và My bị bọn này bắt giữ thì tôi thấy tên Kiệt cùng với một đám đàn em khác đi về hướng cuối đường của dãy hành lang này. Nếu như tôi đoán không lầm thì chắc chắn Hải Anh đang gặp nguy hiểm với bọn này rồi, chúng ta hãy mau đi và giải cứu Hải Anh thôi...!!__Nhi đột nhiên xen vào và nói.

- Hãy mau đi ngay bây giờ đi, tôi thấy đám đàn em của tên đó khá là hung hăng và dữ tợn đấy. Nếu chúng ta không đi ngay thì tôi e là có chuyện không hay đối với Hải Anh...__My.

- Thôi được rồi vậy chúng ta mau đi thôi!__Bảo nói xong phất tay ra hiệu cho bọn đàn em nhanh chóng tiến về phía căn phòng ở cuối hành lang. Nhi và My cũng không chần chừ gì mà cũng đi theo luôn.

Trong lúc đó, tại căn phòng ấy...

- Tụi bây lấy một thau nước rồi đổ vào người hắn xong thúc hắn tỉnh dậy ngay cho tao!!__tiếng nói tên Kiệt lạnh lùng vang lên khiến bọn đàn em hoảng hồn.

Ngay lập tức, một gáo nước lạnh nhanh chóng được đổ hết vào người Hải Anh, tiếp sau đó là những cú đấm mạnh vào mặt Hải Anh để thúc Hải Anh bắt buộc phải mở mắt...Sau một hồi đánh đá lên tục thì Hải Anh cũng đã từ từ mở đôi mắt ra một cách yếu ớt.

- À há cuối cùng mày cũng đã chịu mở mắt ra à!?__Kiệt.

- M..Mày..đã..làm..gì tao...__Hải Anh cất giọng yếu ớt.

- Trời ơi trời ơi...nhìn mày bây giờ không khác gì một kẻ thảm hại...tội quá nhỉ?__Kiệt nói với giọng đắc ý.

- Thà là tao thảm hại chứ không bao giờ chơi những cái trò giống như những kẻ bỉ ổi như mày đã làm...__Hải Anh nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi vênh mặt nói với vẻ đầy tự tin và cũng pha một phần lạnh lùng qua ánh mắt của Hải Anh.

- Đã như vậy rồi mà còn láo..? Bây đâu, hành hạ nó tiếp cho tao!!!__Kiệt quát lớn.

Cả đám người hùa nhau dô đấm đá Hải Anh một cách mạnh bạo còn tên Kiệt chỉ biết ngồi đó mà cười ha hả đắc chí. Hải Anh do là hai tay đã bị trói ra sau thành cột nên chỉ biết đứng yên cho bọn chúng đánh đánh đá đá. Bỗng một tên trong số đó giơ cao tay và giáng xuống một cú đấm chí mạng vào mặt Hải Anh, máu văng ra tung tóe nhưng Hải Anh vẫn cố chịu đựng và trên khuôn mặt luôn giữ nét mặt lạnh lùng.

CHOẢNG...

Tiếng cửa sổ bể cùng với những mảnh vỡ bay tung tóe khiến cho cả đám người ở đây ngạc nhiên hoảng hốt.

- LÀ AI?!__kiệt quát lớn.

- LÀ TAO...__Bảo bay qua cánh cửa rồi nhảy tọt vào trong nói lớn.

Bảo lạnh lùng búng tay một cái, ngay lập tức cả bọn đàn em cùng xông vào và chiến với đàn em của Kiệt. Bảo cũng bay tới chổ Kiệt và đấm cho hắn ta một cú chí mạng vừa đủ để máu có thể bay ra ngoài.

Trong khi mọi người đang chiến đấu với nhau kịch liệt thì phía bên này, My và Nhi đang cố gắng tháo trói cho Hải Anh rồi cả hai cố gắng nhấc Hải Anh từng bước đi ra ngoài. Cảm thấy dường như có một đôi bàn tay nhỏ bé ấm áp đang nhấc mình đi từng bước, Hải Anh cố gắng mở mắt nhìn thì biết đó là My nên bỗng cười nhẹ một cái rồi nhắm tịt đôi mắt lại.

Cuối cùng thì Bảo và đồng bọn cũng đã giải quyết gần xong bọn trong này. Do là Bảo từ nhỏ đã được học võ rồi nên nói về chuyện đánh đá thì đối với Bảo không thành vấn đề huống chi đối thủ lại là Kiệt nên chỉ trong chốc lát Kiệt đã dần dần kiệt sức. Thấy vậy nên Bảo dừng tay và mở miệng nói lạnh lùng ;

- Từ nay về sau, tao cấm mày không được động gì đến tụi này nửa nếu không thì đừng trách tại sao bọn tao ác!!__Nói xong Bảo phất tay ra hiệu cho đàn em rồi nhanh chóng rời khỏi nơi này cùng với Nhi, My và Hải Anh.

Ra ngoài rồi mới thấy My và Nhi đang đỡ Hải Anh đứng đợi mình. Bảo thấy vậy nhanh chóng chạy tới đỡ Hải Anh lên xe rồi phóng ga bay đi mất. Hải Anh hôm nay do là hơi bất cẩn nên mới thành ra như vậy chứ nói về võ thì Hải Anh cũng không thua gì Bảo đâu nhé. Chỉ tại là hôm nay Hải Anh hơi chủ quan tí thôi...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.