Khôi Nguyên tiễn An Nhiên ra sân bay, nhìn cô háo hức như một đứa trẻ sắp được nhận quà. Anh cũng muốn về cùng cô, nhưng hiện tại đang là năm cuối, anh phải hoàn thành đồ án tốt nghiệp, viết báo cáo nghiên cứu và xin tập sự tại bệnh viện lớn. Thực sự thời gian để nghỉ ngơi cũng không có, sắp tới càng là những ngày dài vùi đầu vào máy tính mà thôi.
Trong dòng người tấp nập vội vã ấy, Anh Tú lặng lẽ nhìn An Nhiên bước vào phòng chờ rồi mới chuẩn bị giấy tờ làm thủ tục bay. Sau khi gặp bác sĩ tâm lý xong cậu quyết định về Việt Nam một chuyến, không ngờ điều cậu quên đi lại quan trọng đến như vậy. Nhưng đây mới chỉ là một phần, cậu hi vọng về lại nơi đó sẽ giúp cậu nhớ lại hết tất cả. Cảm giác có lỗi với An Nhiên lại càng lớn hơn, trong lòng cậu thầm mong cô ấy hãy chờ mình thêm một chút, chỉ một chút thôi.
An Nhiên vô cùng vui vẻ nên không hề để ý phía sau có người luôn dõi theo mình, còn Anh Tú lại quá để ý người phía trước nên cũng không biết phía sau có kẻ phẫn nộ vì mình.
Sofia nắm chặt hai tay đến trắng bệch, nơi bị móng tay cắm vào còn như muốn rỉ máu. Cô ta không cam tâm, không chấp nhận được việc mình huỷ hôn lại bởi vì có người thứ ba chen vào, đấy là tự cô ta suy diễn thế.
Ngay sau khi đề nghị chia tay, cô ta đã hối hận, lại càng tìm cách quay lại nhưng một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-lai-nho-anh-roi-that-su-rat-nho-anh/2799833/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.