2 tuần sau
Ngày phẫu thuật...
Cô ngồi trên giường bệnh quyết định sự sống và sự chết. Chắc mọi người đang ở trường, họ sẽ không bao giờ biết cô đang ngồi ở đây viết thư cho tường người cô yêu thương và trân trọng nhất. GỬI tới người chồng chưa cưới... GỬi tới bạn thân và bạn bè... nói lời xin lỗi và cảm ơn....
Cô ngồi đó, cố viết từng chữ một, tay hơi rung rồi lại ho vài lần ra máu. Cô vẫn cô đơn như trước, dù cô nghĩ cuộc đời của cô đã thay đổi... nhưng rồi cũng lại quay về với thế giới cô độc của chính bản thân mình. Cô thả cây bút xuống bàn rồi nhìn qua cửa sổ, những ký ức bắt đầu ùa vào. Một giọt nước mắt bắt đầu tuông rơi trên đôi má trắng bệt và đôi môi trắng xóa. Cô mỉm cười rồi dựa mình vào gối. Ánh mắt bắt đầu nhắm lại, đôi môi vẫn mỉm cười, đôi mắt vẫn rưng rưng những nước mắt... cuối cùng cô cũng đi theo cơn giấc mộng say
~~~
*trong thư
Kính gửi người chồng chưa cưới của em.
Khi anh nhận bước thư này thì chắc em đã đi vào một thế giới khác. Em rất hạnh phúc khi ở bên anh, những câu yêu thương và ngọt ngào anh đã nói... đã đến lúc anh phải quên em đi và nói những câu anh đã nói với một người phụ nữ khác rồi. Em xin lỗi... xin lỗi vì nói dối. Nếu giờ anh đang khóc, xin đừng rơi một giọt lệ nào vì em. Em chỉ muốn nói với anh một điều rằng... em rất yêu anh... em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vo-cua-anh-mai-mai-la-vo-cua-anh/2057047/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.