6.00 giờ, những tiếng gió bắt đầu nhảy nhót trong ngôi trường và ở ký túc xá, trời cũng bắt đầu tối đi, mọi người đều về ký túc xá để nghỉ ngơi cho một ngày mệt mỏi. Nhưng khi về mọi người đều thấy một lá thư nằm dưới trước cửa, họ đều nhặt lên, sau đó mở thư rồi đọc.
"Party!?" Hạ Băng, Minh Hoàng. Thái Dương, Mai Cúc. Đều kêu lên vì một bức thư ở trước mặt mình.
"không đi!!!" Thái Dương và Minh Hoàng đồng thanh, dù họ đang ở chỗ khác nhau nhưng lại nói cùng một lúc giống nhau.
--- tại REC---
"đã nói là không đi rồi" Thái Dương và Minh Hoàng đồng thanh một lần nữa, ngay trước mặt họ là một đám người lạ, vừa ăn, vừa uống, vừa nhảy, vừa nói. Đúng là một đám lộn xộn. Đứng bên cạnh Minh Hoàng là Hạ Băng, một khuôn mặt không biểu cảm, nó đứng yên như hồn bay phát tán. Kế bên Hạ Băng là Mai Cúc, Mai Cúc cười một cách rạng rỡ và nói "ôi! Sao mà vui thế!"
Minh Hoàng, Hạ Băng và Thái Dương nghe vậy liền cho Mai Cúc một cái liếc không thương tiếc rồi cả bốn người đi vào trong.
"ồn ào" một từ của nó thốt ra, không hiểu sao nó lại chấp nhận lời mời này.
"Ê! bọn bây lâu quá không gặp" nhỏ Mỹ Linh kêu lên, chạy tới nói với bộ mặt tươi cười
"tao mới gặp mày sáng nay mà" nó nói
"trừ mày ra" nhỏ đáp lại
"ừm lâu quá không gặp" Minh Hoàng nói
"lâu gì, có mấy tuần chứ mấy" Thái Dướng trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vo-cua-anh-mai-mai-la-vo-cua-anh/2057045/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.