Hôm nay là ngày phẫu thuật, trước mặt Hạ Băng bây giờ là một phòng khám, nó mở cửa và bước vào trong.
"Kính chào đại tiểu thư" bác sĩ cuối đầu lễ phép trước mặt cô
Nó không nói gì, đi tới chiếc ghế rồi ngồi xuống, ổng thấy vậy liền ngồi theo, nhưng ổng lại đứng lên và cuối chào một lần nữa và nói.
"Kính chào nhị tiểu thư"
"Chào chú, cháu tới mang đồ ăn cho chú nè" nhị tiểu thư cười và nói
Con nhỏ đó bất lịch sự thật người ta đang khắm mà lại....(Hạ Băng)
"Nhị tiểu thư không cần làm vậy đâu, tôi có đồ ăn rồi" bác sĩ nói
Xin giới thiệu một chúc
-Nhị tiểu thư có tên gọi là Xuân Hạ, một cô bé yêu đời, đáng yêu, dễ thường và nói Rất nhiều, hiền lành và là con gái riêng của bác Tu Tân (ai còn nhớ cái tên Tu Tân không.... Đọc lại
-ông bác sĩ có tên gọi là Jung người hạn quốc, ở Việt Nam đã 20 năm rồi, bây giờ ông Jung đã 40 tuổi, vừa là bác sĩ vừa là quảng gia của cô tiểu thư Xuân Hạ...
Kết thúc phần giới thiệu
"Vậy à, vậy thì cháu để đây nhá, cháu đi đây Bye chú nhé" Xuân Hạ nói xong thì chạy ra ngoài (sợ trể học.... Nhưng mà nó trể rồi còn đâu)
" Bác sĩ, tôi không tới đây để chơi đâu đó" nó nhìn thẳng vào mắt của ông Jung rồi nói, vì hôm nay nó vẫn chưa hết sốt nên rất mệt, bây giờ nó muống làm ca phẫu thuật xong rồi nghỉ ngôi một chúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vo-cua-anh-mai-mai-la-vo-cua-anh/2057031/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.