Editor: Tiểu Tiên Nữ
Phấn khích qua đi là sự trầm mặc. Hai người im lặng ngồi đối diện nhau, bầu không khí xấu hổ tràn ngập trong phòng.
Làm thế nào mà một người đã được cảnh sát xác định là chết, lại hồi sinh vì mở ra tùy thân không gian?
Thật sự cười không nổi, hậu quả của việc nói với người khác chuyện này, không phải bị nhốt vào nhà thương điên, cũng là bị nhà nước bắt và gửi đến phòng thí nghiệm để mổ xẻ.
Nguyễn Tĩnh Xu liếm môi: “Ừm, anh phải làm sao bây giờ. Ở ngoài đã truyền tin đến điên rồi, một người bị cảnh sát định luận đã chết và bị xe tang đưa đi, bất ngờ xuất hiện trong nhà tôi, điều đó rất vô lý!”
Kiều Nhậm Lương: “Mỗi người chúng ta đều có một nửa khối ngọc bội, không thể giải thích được việc mở ra một tùy thân không gian, và có một hình xăm ngọc trên cơ thể, có hợp lý không?”
Tĩnh Xu xấu hổ cười cười, đảo mắt, thử hỏi: “Ừ thì nếu không tôi giúp anh lên mạng nhìn xem tin tức đã bị thổi phồng như thế nào. Dù sao phòng tang lễ bị mất một thi thể, chính là vấn đề lớn!”
Kiều Nhậm Lương trả lời: “Tôi xem cùng cô, tôi cũng muốn biết trên mạng nói về tôi như thế nào”.
Nguyễn Tĩnh Xu cắn môi: “Cái kia, anh vẫn là không nên nhìn, đêm qua trên mạng có rất nhiều lời đồn đãi, một số nói rằng anh bị trầm cảm, còn có không ít…. lời nói ác độc”.
Kiều Nhậm Lương yếu ớt cúi đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vip-duy-nhat-cua-anh/2921939/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.