Sáu giờ sáng ngày hôm sau, đồng hồ sinh học của Giản Tinh gọi cậu dậy đúng giờ. Rửa mặt đánh răng xong, cậu mặc quần áo thể thao rồi rón rén xuống nhà.
Trời chưa sáng, nhân viên công tác vừa mới dậy, họ vẫn đang chạy thử máy móc, thấy Giản Tinh thì rất kinh ngạc.
“Cậu Giản dậy sớm thế.”
Giản Tinh chào hỏi mọi người, đi vào phòng bếp, người quay phim vội vã theo sau.
Giản Tinh nhanh nhẹn bắc nồi cháo rồi đi ra ngoài, thấy người quay phim vẫn đi theo, cậu nói nhỏ: “Anh ơi, tôi ra ngoài tập thể dục, không cần quay đâu.”
Ra khỏi sân, chạy được một lúc, cậu phát hiện người quay phim vẫn bám theo mình. Không muốn người ta phải vác máy quay chạy theo, Giản Tinh giãn cơ một lúc bèn về phòng bếp tiếp tục làm bữa sáng.
Trong bếp đã chuẩn bị sẵn bột mì, trứng gà, gạo,…
Đang tính xem làm gì, ông Vương chợt bước vào, thấy cậu, cười nói: “Tiểu Tinh dậy sớm thế à.”
“Ông Vương ạ, lát nữa mới đến bữa sáng, ông chờ thêm một lúc nhé.”
Ông Vương cười: “Tiểu Phi quen ăn bánh ông nướng. Ông nướng cho nó mấy cái, tiện thể thêm một món cho mọi người.”
Thế là, trời còn chưa sáng, Ngôi Nhà Hoa Đào đã bắt đầu nổi lửa, hai diễn viên cách nhau hơn bốn mươi tuổi cùng làm bữa sáng cho người nhà.
Lúc Thẩm Tiêu đi xuống, Giản Tinh vừa dọn bàn xong. Nhìn thấy anh, cậu cười rạng rỡ: “Anh Thẩm dậy rồi ạ, vừa hay chuẩn bị ăn.”
Ánh mắt Thẩm Tiêu dừng ở nụ cười của Giản Tinh một lúc, sau đó mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vi-sao-sa-vao-mat-anh/224075/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.