Giản Tinh về đến nhà, bố mẹ Giản vẫn chưa ngủ, họ đang ngồi trong phòng khách đợi cậu. Trông thấy chiếc xe hơi tuyệt đẹp, hai người vừa kinh ngạc vừa vui sướng.
Ngày hôm sau, một nhà ba người không phiền Thẩm Tiêu nữa, Giản Tinh tự lái xe đưa bố mẹ đi chơi.
Cô đơn hai ngày, ăn cơm ngoài hai ngày, thị đế Thẩm không chịu nổi nữa. Anh tìm cơ hội trèo lên xe, một nhà ba người trở thành một nhà bốn người.
Thấy Giản Tinh không từ chối, ánh mắt không giấu được niềm vui, bố mẹ Giản nhìn nhau không nói.
Kinh Đô đông đúc, Giản Tinh và Thẩm Tiêu không thích hợp xuất hiện ở nơi công cộng. Bốn người bèn lái xe ra khỏi Kinh Đô, đến thành phố lân cận dạo chơi. Mùa đông mặc nhiều đồ, trời còn đổ tuyết, hai người quấn cái khăn dày kín mặt, không có ai nhận ra.
Trên đường, Thẩm Tiêu sắp xếp tất cả mọi việc đâu vào đấy, tự giác gánh vác tất cả mọi thứ tốn công tốn sức, lái xe, đặt quán, mua vé, chuyển đồ. Bố mẹ Giản thấy dáng vẻ như lẽ đương nhiên của con trai nhà mình, dần dà hiểu hết.
Thắm thoắt thoi đưa đã gần đến Tết âm.
Giản Tinh quét dọn nhà cửa với bố mẹ, dán câu đối Tết, treo đèn lồng, ngay cả biệt thự của Thẩm Tiêu cũng làm tuốt, màu đỏ rực khắp nơi, ngập tràn không khí của năm mới. Thẩm Tiêu muốn giúp một tay, sau mấy lần khéo quá hóa vụng, anh bị ba người nhà Giản Tinh đuổi ra ngoài đổ rác.
Trang trí nhà cửa xong, Thẩm Tiêu nhận được lời mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vi-sao-sa-vao-mat-anh/1083977/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.