Sau Đêm hội phim ảnh, còn khoảng nửa tháng nữa là đến Tết dương, như thường lệ, Thẩm Tiêu nhận được thư mời biểu diễn trong Đêm hội Năm mới. Những năm trước, chương trình này luôn có bóng dáng của anh, nhưng lần này, Thẩm Tiêu từ chối.
Giản Tinh khó hiểu: “Tại sao vậy?”
Thẩm Tiêu ôm cậu vào lòng, vùi đầu vào hõm vai cậu: “Anh muốn đón năm mới với em.”
Năm nào tiết mục của Thẩm Tiêu trong Đêm hội Năm mới cũng là áp chót, chắc chắn không thể về nhà trước 12 giờ.
Giản Tinh đột nhiên nhớ đến câu Thẩm Tiêu đã viết trên cây ước nguyện: Hy vọng tương lai không phải đón năm mới một mình nữa.
Lòng cậu đau nhói, ra sức ôm eo Thẩm Tiêu.
“Vâng, chúng ta cùng đón năm mới.”
Không cần tham gia Đêm hội Năm mới, Thẩm Tiêu có rất nhiều thời gian rảnh. Anh đi xem concert của Nghiêm Nhan với Giản Tinh, Giản Tinh cũng đi xem bộ phim điện ảnh cuối cùng trước khi giải nghệ của Hàn Đinh với Thẩm Tiêu.
Ngoài ra, hai người chỉ ở trong nhà. Giản Tinh đọc sách, Thẩm Tiêu đọc sách với cậu. Thẩm Tiêu muốn chơi cờ, Giản Tinh sẽ chơi cờ với anh.
Lúc sắp đến Tết, Giản Tinh gọi Lâm Tuệ tới. Hai người đóng cửa ở trong phòng làm việc suốt hai tiếng, đến khi Thẩm Tiêu không nhịn nổi muốn phá cửa xông vào, cửa mới mở ra. Nhìn gương mặt đen sì sì chua loen loét của Thẩm Tiêu, Lâm Tuệ trợn trắng mắt, quay đầu bỏ đi.
Đối với người ghen với cả Lâm Tuệ, Giản Tinh thấy hơi buồn cười, nhưng có thế nào cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vi-sao-sa-vao-mat-anh/1083973/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.