Giản Tinh về phòng, đánh răng xong, cậu gọi điện thoại cho Phó Nguyên. Cậu không nhắc đến Phó Phong, chỉ kể công việc của hôm nay, sau đó kiên nhẫn nghe Phó Nguyên lải nhải mười mấy phút mới cúp máy.
Nằm trên giường của khách sạn, Giản Tinh mở to mắt nhìn trần nhà một lúc, đoạn lấy điện thoại ra, mở weibo và đăng một bài, cuối cùng thỏa mãn tắt đèn đi ngủ.
Thẩm Tiêu tắm rửa xong, tiện tay mở điện thoại, thấy ngay bài đăng mới nhất từ fan nhỏ của anh.
Anh Thẩm giỏi quá, diễn giỏi, đài từ giỏi, lại còn tốt, đáng để ai ai cũng thích.
Thẩm Tiêu nhếch mép, thích à?
Thế cậu… cũng thích chứ?
Ngày hôm sau, Giản Tinh dậy từ 6 giờ, cậu đánh răng rửa mặt rồi ra khỏi phòng, tình cờ gặp Thẩm Tiêu mặc đồ thể thao đi ra.
Bốn mắt nhìn nhau, Giản Tinh cười rạng rỡ: “Chào buổi sáng anh Thẩm.”
Ánh mắt Thẩm Tiêu thoáng xao động, cười nói: “Chào buổi sáng. Xuống tập thể dục à?”
“Vâng.”
“Cùng đi.”
Giản Tinh cười tít mắt: “Vâng.”
Khách sạn có phòng tập thể thao, Giản Tinh chạy bộ trên máy, còn Thẩm Tiêu tập bài rèn thể lực. Giữa chừng có mấy diễn viên lục tục kéo đến, mọi người chào hỏi nhau, sau đó tự tập.
Đến khi cái giọng oang oang phá vỡ sự yên tĩnh.
“Oa, Sao Nhỏ, chào buổi sáng.”
Giản Tinh quay đầu, Đỗ Minh mặc quần áo thể thao đi về phía cậu, có vẻ cũng đến để tập.
Giản Tinh gật đầu chào hắn: “Chào anh Đỗ.”
Đỗ Minh cười hớn hở, bước lên máy chạy bộ bên cạnh Giản Tinh, nháy mắt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vi-sao-sa-vao-mat-anh/1083941/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.