Quán càphê Highland hôm nay không hiểu sao lại đông khách hơn thường ngày nên mọingười làm mệt muốn bở hơi tai. Do khách đông nên quán đóng cửa trễ, nhưng chịchủ quán có nói là sẽ tính thêm tiền giờ nên mọi người cũng không than phiềngì.
Trênđường về, giữa dòng người nhộn nhịp, Nhã Thi trông thấy một người có dáng dấpgiống Thiện đang đi ở phía trước. Cô mừng rỡ đuổi theo, vừa chạy vừa gọi têncậu. Nhưng người đó không quay đầu lại, đến một con hẻm nào đó rồi lẩn đi mất.Nhã Thi nhìn xung quanh, toàn là người lạ. Cô thở dài thất vọng, chắc là mìnhnhìn lầm rồi.
Tuynhiên, khi Nhã Thi vừa đi khỏi đó thì có một người bước ra từ một chỗ khuấtnhìn theo cô, ánh mắt buồn bã.
Thiệnđứng nhìn theo bóng dáng thất thểu, âu sầu của cô. Trong lòng bỗng nhớ lại cuộctrò chuyện của mình với chị Như hôm đó.
- Cậu nêntránh xa Nhã Thi ra một chút, đừng quá thân thiết với cô ấy! - Chị Như nghiêmtúc nói chuyện với Thiện. Chưa bao giờ cậu thấy chị nghiêm túc và căng thẳngđến vậy.
- Tạisao? - Thiện nhíu mày hỏi.
Chị Nhưkhông lấp lửng, vòng vo mà nói thẳng luôn:
- Vì côấy là bạn gái của Trương Nhật Minh. Cậu biết cậu ấy chứ?
- TrươngNhật Minh, Trương Nhật Minh. - Thiện lẩm nhẩm tên anh, dường như cậu đã từngnghe hay thấy ở đâu đó rồi. - Có phải anh ta là Tổng giám đốc của công tyTrương Nhật không? - Cuối cùng Thiện cũng nhớ ra. Cậu đã từng nhìn thấy tên vàhình anh ngập đầy trên các trang nhất của báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vi-sao-dang-roi/2159156/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.