Dương Triết Phàm đem cô lên văn phòng, còn ghé qua căn dặn Chân Mãn, khiến một kẻ độc thân như cô ta cũng phải khó chịu.
_ Chân Mãn, chân Yên Yên không đi lại được, một lát tôi đi họp, cô ở lại chăm cô ấy!
_ Tôi biết rồi, Dương tổng.
Nhìn cách nói chuyện không cam tâm của Chân Mãn, khiến Dương Triết Phàm phải liếc xéo một cái! Cô ta biết điều, vội vàng đưa tay mời hắn vào trong, nở nhẹ nụ cười công nghiệp.
Bụp.
Cửa phòng đóng lại, Chân Mãn đưa mắt liếc nhẹ cánh cửa, không vui nói:
_ Haizz, vậy mà lúc đầu tôi còn lo cho Lâm Ánh Yên, hoá ra là dư thừa! Bây giờ nhìn cách Dương biến thái cưng chiều cô ấy, đúng là muốn tìm một bờ vai mà!
_ Chân Mãn, hiệu trưởng trường Đại học không tồi.
Chân Mãn giật mình, muốn vứt đi cái bộ đàm đáng chết này! Cứ canh ngay lúc cô ta đang có cảm xúc, liền lên tiếng, mỗi lần như vậy là muốn rớt tim ra ngoài lun mà!
Chân Mãn nheo mắt, đưa tay bịt chặt loa của bộ đàm, nhỏ giọng nói:
_ Dương biến thái, anh xứng đáng mãi mãi không thể tìm được Lâm Ánh Yên. Nhưng không ngờ lại được đưa đến tận cửa, xem như anh may mắn đi!
_ Chân Mãn, bất mãn lắm sao?
_ Dương tổng, anh có thể báo trước rồi mới lên tiếng không? Cứ như vậy, tôi có mười trái tim cũng thay vào không kịp.
Chân Mãn tức giận quát vào bộ đàm, khiến Dương Triết Phàm phải bật cười. Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vi-sao-chieu-sang-cuoc-doi-anh/2986578/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.