_ Mẹ, hai người không đến nữa sao?
_ Không đến nữa! À phải rồi, bên thu mua quy hoạch gì đó, đã không mua nữa! Tất cả đều trả tiền lại, và được sống ở đây!
_ Là thật sao? Vậy khi nào hai người đến thăm con nữa?
_ Đợi sau khi con thi xong, khi đó ba mẹ lại đến! Thôi không nói nữa, mẹ chuẩn bị vào làm rồi! Tạm biệt con gái!
_ Tạm biệt mẹ!
Lâm Ánh Yên thở phào nhẹ nhõm, xem như đã giải quyết xong vấn đề của gia đình. Cô nằm ườn trên giường, đã lâu rồi cô mới được nằm lại trên giường ở kí túc xá.
Tối qua Dương Triết Phàm tăng ca, nên đến hơn chín giờ mới gọi đến cho Lâm Ánh Yên. Khi đó cô đã ngủ, nên không thể nghe máy, hắn cũng biết điều mà không gọi nữa!
Nhưng sáng sớm đã gọi đến, bảo cô sửa soạn đi cùng hắn đến một nơi! Hôm nay không phải lên lớp vào buổi sáng, nên Hàn Tử Châu cũng đã về nhà vào tối hôm qua.
Bây giờ chỉ có cô ở lại đây một mình, nên có chút hơi trống trải. Bây giờ cô mới cảm nhận được, khi không có cô, Hàn Tử Châu cũng sẽ có cảm giác như thế này!
...
Lâm Ánh Yên hẹn Dương Triết Phàm ở cổng sau của trường, ít gây sự chú ý hơn ở cổng trước.
Cô vừa đi ngang khu A của các sinh viên năm ba, không biết là trùng hợp hay cố ý, Khương Nhất Trì đã đứng chặn trước mặt cô, còn vui vẻ chào hỏi:
_ Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vi-sao-chieu-sang-cuoc-doi-anh/2986558/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.