Hôm sau.
Reng, reng, reng...
Tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên, khiến Lâm Ánh Yên cựa quậy trong lòng Dương Triết Phàm. Cô từ từ mở mắt, nhìn ra cửa sổ rồi đưa mắt nhìn kiếm chiếc điện thoại đang reo inh ỏi.
Dương Triết Phàm cũng vì bị làm phiền mà thức giấc, nhìn Lâm Ánh Yên đang loay hoay, nhưng mắt đã khép hờ từ lúc nào! Hắn bật cười, đưa tay với lấy chiếc điện thoại, vừa định ấn nghe thì người gọi đến khiến hắn bất ngờ.
Dương Triết Phàm đưa điện thoại cho Lâm Ánh Yên, nhỏ giọng nói:
_ Tinh Tinh, là nhạc mẫu đại nhân gọi. Mau nghe máy đi!
_ Hửm? Mẹ em gọi sao? Không cần nghe máy, mẹ biết mẹ buồn đó!
_ Hả? Không... không cần nghe sao?
Dương Triết Phàm nhìn gương mặt đỏ ửng của Lâm Ánh Yên, hắn lo lắng sờ má cô, khó hiểu hỏi:
_ Tinh Tinh, sao mặt em đỏ quá vậy? Có phải sốt rồi không?
_ Không có. Anh đẹp trai, cho em hôn một cái nha?
_ Tinh Tinh, em đang nói lung tung gì vậy? Có phải sốt đến sảng luôn rồi không?
_ Ưm, em không có mà!
Dương Triết Phàm càng nhìn càng khó hiểu, nhìn Lâm Ánh Yên hiện giờ chẳng khác nào đang say rượu cả. Nhưng rượu uống tối hôm qua, sao có thể đến hôm nay mới say được? Tiêu hoá chậm sao?
Dương Triết Phàm cầm điện thoại lên, tìm số của Hàn Tử Châu, sau đó bấm gọi cho cô ta. Hàn Tử Châu còn đang ngon giấc, bị làm phiền bởi tiếng chuông điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vi-sao-chieu-sang-cuoc-doi-anh/2986529/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.