“Đêm hôm đó không xảy ra chuyện gì giữa hai chúng ta và tôi không hề làm gì cô. Hôm qua mới là lần đầu tiên của cô, đúng chứ?”
Trước sự tra khảo của Ngụy Thế Quân, Sở Sinh Trang vội phủ nhận:
“Không đúng, vết máu trên giường là do em... đến ngày.”
“Cô nghĩ tôi dễ bị lừa đến vậy sao? Cái lý do này của cô cũng quá miễn cưỡng rồi đấy.”
“Em không lừa anh. Lần trước anh cũng đã thấy rồi mà, đây quả thực không phải lần đầu của em. Hơn nữa, anh cũng đâu biết được em khi nào thì đến ngày.”
Ngụy Thế Quân nhếch mép:
“Vậy thì cho người kiểm tra, nhưng tôi chắc chắn cô chưa đến ngày.”
Sở Sinh Trang cảm thấy bản thân đã đuối lý vì sự thật là đêm qua mới là lần đầu tiên của cô.
Hai tháng trước là lễ mừng thọ của Ngụy lão gia được tổ chức ở khách sạn Ngụy Bắc, những người trong giới hào môn đều có mặt đông đủ. Sở Sinh Trang vì muốn được gặp anh nên đã theo bố mình đến dự nhưng lại chỉ dám đứng từ xa nhìn anh, đến khi thấy Ngụy Thế Quân đã uống say muốn về phòng nghỉ cô mới đi đến đỡ anh.
Vừa vào đến cửa phòng thì Ngụy Thế Quân đã nôn hết ra quần áo, Sở Sinh Trang đành phải thay đồ rồi mặc tạm áo choàng ngủ được chuẩn bị sẵn trong phòng cho anh. Đến khi chuẩn bị ra về thì chính anh là người đã nắm chặt tay cô không buông. Vào khoảnh khắc ấy trái tim bé nhỏ của cô như hẫng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-uoc-muon-ca-doi-anh/2923638/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.