"Ngụy Bắc gặp phải biến cố lớn như vậy cũng là do tôi năng lực yếu kém không biết tự lượng sức mình. Cũng chính vì lý do đó mà nhân đây tôi muốn thông báo một chuyện, tôi sẽ từ bỏ vị trí tổng giám đốc tập đoàn Ngụy Bắc."
Ngay khi Ngụy Thế Quân vừa dứt lời đám phóng viên nhà báo bên dưới đã nhao nhao cả lên vì tuyên bố trấn động đó. Rõ ràng vừa rồi anh còn tự nói bản thân là người có tham vọng, vậy mà lại dễ dàng từ bỏ vị trí mình đã cố gắng suốt bao năm trời? Chuyện này rốt cuộc là sao chứ?
"Cũng sẽ trả lại vị trí chủ tịch tập đoàn Sở Trác cho người vốn thuộc về nó."_Ngụy Thế Quân nói thêm
"Sao cơ? Trả lại?"
"Đây đúng là một thông tin trấn động!"
"Nhưng nếu như vậy thì chẳng phải Ngụy tổng sẽ trắng tay sao? Ngụy Bắc không còn chỗ bây giờ Sở Trác cũng trả lại, ngài ấy rốt cuộc đang nghĩ cái gì vậy?"
"Tôi còn muốn gửi lời xin lỗi đến một người..."_Ngụy Thế Quân ngập ngừng
Cả sảnh lớn lập tức im lặng, những tiếng xì xào bàn tán liền biến mất thay vào đó là ánh mắt hiếu kì dõi theo người đàn ông cao lớn đang đứng ngay chính giữa bục. Anh nhìn thẳng vào máy quay trước mặt mình bằng ánh mắt thâm trầm, môi mỏng hé mở:
"Anh biết là em đang xem, vậy nên xin hãy nghe anh nói. Anh xin lỗi vì những gì đã gây ra cho gia đình em trong suốt thời gian qua. Nhưng anh cũng muốn cảm ơn em, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-uoc-muon-ca-doi-anh/2923540/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.