Edit: V.O
Cố Giai Giai và Thu Hỉ đã đợi ở ký túc xá được nửa ngày.
Cố Giai Giai vẫn không kìm nén được, lỡ như thật sự xảy ra chuyện gì, vậy nên làm cái gì bây giờ?
Cuối cùng cô vẫn gọi điện thoại cho Cố Ấn Quốc.
"Ba, anh con và Niệm Niệm đã xảy ra chuyện." Đợi sau khi người đầu kia điện thoại nhận cuộc gọi, nội tâm Cố Giai Giai rất sốt ruột.
"Ba biết, tên nhóc thối này..." Cố Ấn Quốc lại trầm tư nửa ngày: "Chẳng qua, chẳng lẽ Niệm Niệm chính là bạn gái của anh con?"
Cố Giai Giai cũng phục ba cô rồi.
Đã lúc nào rồi, đây không phải là trọng điểm có được không?
"Ba, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là anh con bị bắt!"
"Ừm, anh con da dày thịt béo, bị bắt không quan trọng, thật ra, người bọn họ muốn gặp không phải là anh con, mà là ba." Ông nói chi tiết cho Cố Giai Giai.
"Sao lại thế?" Cố Giai Giai không hiểu ra sao.
"Dù sao, chuyện này nói thì dài dòng."
"Vậy thì nói ngắn gọn."
"Con chơi thành ngữ với ba?" Cố Ấn Quốc hỏi lại.
"Được được, thấy ba không nóng nảy, con vội cũng vô dụng." Cố Giai Giai bất đắc dĩ cúp điện thoại.
~
Lúc này, tình cảnh trong căn phòng nhỏ tối đen hài hòa.
"Ba cây ba có hai." Tống Gia Minh nhìn bài trong tay mình, lớn nhất cũng là con hai.
"Ba cây năm có tám." A, muốn đấu với tôi.
"Qua." Cố Nan Vong qua như thường.
"Cái này cũng không cần?" Tống Gia Minh ngạc nhiên, bài trong tay Cô Nan Vong là cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-trung-tam-the-gioi-cua-anh/728760/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.