Edit: V.O
Thật ra lần bắt cóc này, cũng không có gì nguy hiểm đối với Tô Ý Niệm và Cố Nan Vong.
Chẳng qua bọn họ mất tích lâu như vậy, Cố Giai Giai sớm đã sứt đầu mẻ trán ở trường học.
"Thu Hỉ, Ý Niệm có từng nói với cậu, cậu ấy ra ngoài khi nào không?"
Thu Hỉ lắc đầu, Tô Ý Niệm hoàn toàn không nói cho cô biết có được không?
Cố Giai Giai càng nóng nảy, cô gọi điện thoại cho anh, mới phát hiện anh hoàn toàn không mang theo điện thoại.
"Vậy phải làm sao bây giờ!"
Cố Giai Giai đi tới đi lui bên cạnh Thu Hỉ.
Thu Hỉ bị cô đi tới đi lui làm chóng mặt: "Cậu đừng đi nữa, Tô Ý Niệm là anh cậu, hai người lớn như vậy, không sao đâu."
Hơn nữa, Cố Nan Vong là ai?
Ai còn có thể trói được anh?
...
"Tiểu Trương, phô tô một bản tài liệu này."
"Còn nữa, Tiểu Lý, không phải làm như thế."
"Người nào đó, vừa mới đưa cho tôi bảng báo cáo tài vụ thiếu một số không, làm lại lần nữa đi."
"Nhanh chút nhanh chút, tốc độ." Lúc này Cố Ấn Quốc đã vội đến mức nước miếng cũng nuốt không xong, nào còn có thời gian nhận điện thoại bàn.
Trợ lý Lý nghe thấy điện thoại trên bàn Cố Ấn Quốc vang lên, thuận tay nhận: "Alo, xin chào, đây là Tập đoàn Cố Thị."
"Cố Ấn Quốc đâu?" Một giọng nam trầm ổn từ trong điện thoại truyền đến.
Trợ lý Lý cũng không biết người đầu kia điện thoại là ai, vì thế vừa vội vàng với tài liệu trong tay vừa vội vã nói: "Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-trung-tam-the-gioi-cua-anh/728756/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.