Edit: V.O
Mấy ngày liên tục, Cố Nan Vong cũng không gặp được cô Hồ, đột nhiên anh nghĩ ra có thể đi liên hệ con trai của cô Hồ, dù sao mới gặp lúc trước. Không thể quên anh nhanh như vậy.
Anh đợi trước cửa lớp Sơ Tương Kiến một lát, đợi được cậu ta đến.
Nhưng ngay từ đầu, Sơ Tương Kiến cũng không để ý đến anh, ai kêu ngay từ đầu anh và bạn gái nhỏ của anh không để ý đến cậu?
Bây giờ anh ta có chuyện cầu mình, ngàn vạn không nên chủ động chào hỏi anh ta. (Lời tác giả: Mình không biết vì sao Sơ Tương Kiến lại có nhiều hoạt động tâm lý như vậy, có thể cậu ta thuộc loại con trai bị chứng rối loạn.)
Sơ Tương Kiến nhìn thấy Cố Nan Vong cũng không thèm chào hỏi anh, cũng không nhìn, đi thẳng vào phòng học.
Cố Nan Vong lại sầu não, anh nhớ anh chưa từng đắc tội cậu ta, cậu ta phát bệnh thần kinh gì vậy? Chẳng qua anh có chuyện cầu cậu ta, vốn là anh nên chào hỏi cậu ta.
Nhưng thái độ của cậu ta lúc này, cũng không nhìn anh cái nào, cậu ta còn tính làm trò gì đây.
Anh do dự, đi tới đi lui trước cửa phòng học.
Anh chàng đẹp trai như Cố Nan Vong, khó tránh khỏi sẽ có rất nhiều cố gái nhìn anh.
Đây không phải là chuyện anh có thể cản, huống chi anh còn đứng trước cửa phòng học.
"Bạn học Cố, anh có chuyện gì sao?"
Người mở miệng chính là một nam sinh ngồi ở cửa, Cố Nan Vong rảnh rỗi đứng ở chỗ này làm gì? Muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-trung-tam-the-gioi-cua-anh/728740/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.