Bảy năm trước…
"Vi Vi, anh đưa em về nhà được không?"
Hạ Vi vừa bị ba mẹ phát hiện qua lại với Kỳ Nam nên ra sức ngăn cấm, nên cô đã rất tức giận tìm cách bỏ trốn đến tìm anh.
Hai đứa trẻ mới lớn đang ngồi trong khách sạn.
"Em không muốn về đâu?"
"Có chuyện gì xảy ra với em và ba mẹ em vậy?"
Cô nào dám nói ra chuyện tình yêu đẹp đẽ của bọn họ đang bị gia đình cô ngăn cấm, cô sợ anh sẽ tự ti mà thật sự rời bỏ cô.
"Chỉ vì em không muốn thi vào trường ba mẹ mong muốn thôi."
Cô cũng không nói dối, ba mẹ muốn cô đi nước M du học nhưng cô lại không đồng ý.
Anh ôm cô vào lòng nói:"Đừng buồn ba mẹ em, hai người cũng chỉ muốn tốt cho em thôi."
Hạ Vi tựa vào vai Kỳ Nam, hai người đang ngồi trên chiếc giường đơn, bên trong được trang trí vô cùng ám muội.
"Kỳ Nam, có thể ở lại với em không?" - Hạ Vi khẽ hỏi.
"Chúng ta…."
"Ở một mình chổ lạ em sợ lắm."- Không đợi anh trả lời, cô nói tiếp.
Kỳ Nam gật đầu đồng ý:"Được rồi, ngày mai anh đưa em về nhà, dù sao em cũng không thể bỏ đi như vậy được."
Hạ Vi và Kỳ Nam nằm trên giường ngủ…ở giữa được ngăn lại bởi một cái gối lớn.
"Vi Vi, đợi anh thêm một thời gian nữa… anh nhất định sẽ lo cho cuộc sống của chúng ta sau này tốt nhất." - Kỳ Nam nhìn lên trần nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tinh-yeu-cua-anh/2961950/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.