Mặt trời nhô lên cao, ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào gương mặt thanh tú của Hạ Vi. Cô hơi nheo mắt, sau khi nhìn xung quanh xa lạ liền sực nhớ đến chuyện hôm qua.
Cô đập đầu vào tay thở dài, vậy mà có thể ngủ khi còn ở trong tay Hàn Kỳ Nam.
Tiếng cửa phòng tắm mở ra, Hàn Kỳ Nam quấn chiếc khăn che đi nửa thân dưới bước ra ngoài.
Hạ Vi nhìn thấy liền xấu hổ quay mặt đi.
"Hàn tổng, sao anh lại không mặc quần áo mà đi trong phòng như vậy chứ?" - Hạ Vi vừa che mắt vừa xấu hổ nói.
"Đây là phòng tôi?" - Hàn Kỳ Nam đi vào bên trong phòng thay đồ.
"Đêm qua… tôi hơi say nên ngủ quên, xin lỗi anh."
Hạ Vi nghe tiếng Hàn Kỳ Nam đi vào phòng thay đồ mới ngồi dậy, chiếc váy dạ hội đã được thay ra, trên người cô đang mặc một chiếc áo thun trơn vừa dài vừa rộng.
"Là của anh ta sao?"
Hạ Vi nghĩ một lúc liền hoảng hốt chạy vào phòng thay đồ:"Hàn Kỳ Nam, anh… anh… sao tôi lại mặc cái này…"
Lúc này, Hàn Kỳ Nam đang không mảnh vải che thân.
"Á… á… á…anh là kẻ biến thái."
Hạ Vi hét lên quay đi.
Hàn Kỳ Nam nhanh chóng lấy chiếc khăn che lại nơi nhạy cảm, đi về phía Hạ Vi đang hét mà bịt miệng cô lại.
"Cô lao vào phòng thay đồ của tôi, vậy ai là kẻ biến thái?"
Hạ Vi hé mắt nhìn gương mặt Hàn Kỳ Nam đang sát với gương mặt cô.
"Tôi…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tinh-yeu-cua-anh/2961946/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.