Hàn Kỳ Nam…
Chuyện gì đã xảy ra giữa anh và cô.
Vì sao cô bị tai nạn mất đi kí ức… anh cũng chưa một lần đến tìm cô.
Hạ Vi nằm trên giường… đầu cô nóng sốt mê man.
Cô mơ thấy một giấc mơ kì lạ.
Cô nhìn thấy hình ảnh một cậu thanh niên hơi ốm, dáng người cao cao, gương mặt cậu ta nhìn cô đầy bi thương.
Người thanh niên ấy chính là Hàn Kỳ Nam…
Anh đứng trong cơn mưa mà hạ, cô không nhìn thấy giọt nước mắt của anh… nhưng cô biết anh rất đau lòng.
Thật đáng thương.
Cái dáng vẻ muốn níu kéo nhưng không thể không buông, gương mặt năm đó đầy nhiệt huyết tình yêu của tuổi trẻ, không như bây giờ… gương mặt đủ sự lạnh lùng.
Cô bỗng nhìn thấy nét mặt của Hàn Kỳ Nam hôm qua… khi cô vô tình làm tổn thương anh.
Cô cảm thấy… Hàn Kỳ Nam đã bị cô làm tổn thương.
Hạ Vi giật mình tỉnh giấc.
Toàn thân cô ướt đẫm mồ hôi.
Cô co người lại, chui rút toàn thân trong vòng tay của mình.
"Trước kia, mình đã làm tổn thương Hàn Kỳ Nam sao?"
Ánh mắt đó, gương mặt đó… cứ ám ảnh cô mãi.
Hạ Vi mở điện thoại… là hai giờ sáng.
Cô muốn ngủ lại nhưng không tài nào ngủ được…
Hàn Kỳ Nam… hình ảnh của anh vì sao cứ hiện mãi trong tâm trí của cô.
Hạ Vi nằm chập chờn thì nghe tiếng động ngoài cửa liền ra xem, nhìn thấy cô bạn hàng xóm đang một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tinh-yeu-cua-anh/2961937/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.