Hàn Kỳ Nam mệt mỏi sau chuyến công tác hai tuần.
Sau khi tắm xong thì nhìn thấy dòng tin nhắn của Hạ Vi, lại nghe Phi Long lúc trên đường về báo cáo về tình hình của cô tại công ty liền cảm thấy không vui.
Anh cầm điện thoại, đáp trả tin nhắn của Hạ Vi.
Năm đó, cô vô tình lạnh lùng chia tay anh lúc anh cần cô nhất. Khi anh như muốn rơi vào vực thẳm thì bên cạnh anh đã không còn hình bóng của cô.
Đó là một Hàn Kỳ Nam nghèo đến không đủ tiền chữa bệnh cho mẹ, bị một cô tiểu thư như Hạ Vi khinh rẻ.
Còn bây giờ, anh đã có tất cả, cô lại xuất hiện làm phiền cuộc sống của anh.
Vậy mà Hàn Kỳ Nam anh lại không thể khống chế tình cảm mà anh dành cho cô… nó như chưa từng vơi đi.
Hàn Kỳ Nam mở ngăn bàn làm việc tại nhà riêng, chiếc vòng tay năm nào cô vứt đi, vẫn nằm nguyên vẹn trong lòng bàn tay anh.
"Hạ Vi."
Hàn Kỳ Nam khẽ gọi tên người con gái duy nhất mà anh từng yêu.
Và vẫn còn yêu.
Hạ Vi sau khi rửa mặt thì nằm lên giường, với tay lấy điện thoại thì lập tức ngồi bật dậy.
"Trả lời rồi?" - Cô tự nói một mình.
Hạ Vi bấm soạn thêm một tin:"Em đói rồi, chúng ta gặp nhau chỗ cũ, em đợi anh."
Hạ Vi lật đật ngồi dậy, chọn một bộ váy xinh xắn, trang điểm nhẹ nhàng chạy ra khỏi khu nhà ở, đón một chiếc taxi đến quán mì thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tinh-yeu-cua-anh/2961928/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.