Buổi sáng khi Hạ Vi đang ngủ thì nghe tiếng chuông cửa, cô mở mắt nhìn xung quanh không thấy Hàn Kỳ Nam bên cạnh.
"Là mơ sao?"
Hạ Vi tự lẩm bẩm, tiếng chuông bên ngoài tiếp tục vang lên khiến cô không muốn nghĩ nữa, khoác thêm một chiếc áo khoác dài Hạ Vi đi ra khỏi phòng ngủ.
Bên ngoài, Hàn Kỳ Nam đang ngồi lướt ipad trên bàn ăn… anh đưa mắt nhìn cô bước ra.
"Sáng sớm đã có khách."
Hạ Vi hơi giật mình, sau đó nhớ lại cả đêm hai người ôm nhau ngủ liền đỏ mặt:"Anh chưa đi sao?"
"Muốn tôi đi để lén lút với đàn ông buổi sáng sao?"
Hạ Vi lườm anh, lời nói của anh quá mập mờ… dù là đã ôm ngủ nhưng mối quan hệ giữa bọn họ còn chưa định rõ ràng, cô vẫn còn có quyền tự do yêu đương mà.
Tiếng chuông cửa một lần nữa vang lên, Hạ Vi muốn đi đến mở cửa thì bị Hàn Kỳ Nam kéo lại… anh ép cô vào cánh cửa dùng miệng gặm lấy đôi môi cô, say mê đùa giỡn trong khoan miệng không cho cô được phép từ chối.
Khi đôi môi anh dời xuống gặm lấy chiếc cổ nhỏ nhắn của cô.
"Kỳ Nam, để tôi đi xem là ai?"
"Em mặc như vậy gặp người khác?"
Hạ Vi nhìn xuống bộ váy ngủ, tuy là có chút mỏng nhưng cô đã mặc áo khoác dài rồi, đã che đi tất cả rồi.
"Đi thay đồ." - Hàn Kỳ Nam ra lệnh.
Sau khi Hạ Vi đi vào phòng thay trang phục. Bên ngoài tiếng tin nhắn gửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tinh-yeu-cua-anh/2961909/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.