Từ buổi học đầu tiên, ấn tượng mà những người này để lại trong cô không mấy tốt đẹp, lúc nào cũng chí chóe, ầm ĩ, nghênh ngang, có lúc còn dám cãi lại giáo viên.
An Tĩnh không thể tưởng tượng nổi. Trước nay An Tĩnh luôn là một cô gái tuân thủ quy tắc, ngoan ngoãn an phận trong mắt bố mẹ thầy cô. Đều là học sinh thi được vào lớp A1, có nghĩa thành tích học tập của họ quả thực rất tốt.
Nhưng đồng thời họ còn hút thuốc, yêu đương, chơi game, nói tục chửi bậy, khiến An Tĩnh cảm thấy họ không khác gì học sinh hư cả.
Tiếp xúc lâu với họ, cô bắt đầu thay đổi cách nhìn. Bọn họ đều rất nhiệt tình, người hay cợt nhả như Tống Tư bình thường cũng chia trà sữa cho cô.
Hứa Gia Nghiệp từ sáng tới tối suốt ngày cúi đầu chơi game nhưng hay tranh thay nước ở cây cho lớp. Châu Tề phóng khoáng luôn bảo vệ các bạn trong lớp.
Còn người cả ngày lúc nào cũng như thiếu ngủ, khuôn mặt hơi đáng sợ như Trần Thuật lại nhắc bài cho cô trong giờ học. Bây giờ mấy người đó lại không nói một lời, làm hết hơn nửa công việc trực nhật.
An Tĩnh thầm nghĩ, thì ra bọn họ không xấu như mình tưởng.
Tống Tư cất chổi đi, tới góc lớp lấy hai cây lau nhà và xô nước. Cậu ra đưa cây lau nhà cho hai người đã úp ghế xong chưa có việc gì làm là Châu Tề và Hứa Gia Nghiệp.
"Này, mau cầm lấy, vào nhà vệ sinh lấy nước với tôi, A Thuật ông nhớ đóng cửa sổ lại đấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tieu-tien-nu-cua-anh/471534/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.