Nói tới câu cuối cùng còn kéo dài giọng ra, nháy mắt ra hiệu với Châu Tề.
Lúc nghe thấy "One Piece", ngón tay của An Tinh bất giác run run.
Trần Thuật ngửa cổ uống một ngụm nước, vừa cười vừa chửi:"Muốn chết à?"Tống Tư huýt vài tiếng sáo, không để ý lùi ra sau một bước, va vào ai đó.
Chỉ thấy sau lưng mềm mềm, Tống Tư chưa kịp phản ứng, chỉ nghe thấy một tiếng "cạch" sau đó là tiếng đồ vật rơi xuống đất.
Tống Tư quay đầu, nhìn thấy một bạn nữ, câu ta gãi gãi đầu tỏ vẻ vô tôi nhưng giọng điệu chẳng có chút áy náy nào, miệng còn cười cười:"Xin lỗi đã va vào bạn."
Kỷ Nguyên lạnh lùng lắc đầu, cúi người nhặt cốc nước, xoa vai, đi qua người cậu ta đến chỗ cây nước.
An Tĩnh dứng ngay cạnh đó. Cô lo lắng nói:"Không sao chứ?"
"Không sao." Kỷ Nguyên rót nước xong, mỉm cười với cô, sau đó quay người đi về chỗ.
Tống Tư nhìn theo bóng dáng cô ấy, sờ sờ mũi với vẻ đầy hoài nghi, khẽ lẩm bẩm:"Cái bạn Kỷ Nguyên này thật lạnh lùng, nhìn thấy tôi mà không đỏ mặt, không thẹn thùng cũng chẳng xấu hổ."
Châu Tề cười không ngồi thẳng người lên lên được:" Ông tưởng mình là ai mà đòi người ta phải đỏ mặt. Mơ vừa thôi."
Tống Tư, Châu Tề lại đánh nhau.
Lúc ấy, cán sự tiếng Anh bước vào, đạp bàn giáo viên nói với cả lớp:"Lát nữa giờ tiếng anh phải đọc chép từ mới, ai chưa học thuộc thì mau học thuộc đi, nếu không chép được sẽ bị phạt chép mười lần."
bỗng chốc cả lớp như muốn khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tieu-tien-nu-cua-anh/471529/chuong-10.html