Diệp Dung mời Viên Minh Lãng đi ăn tối, cô chỉ muốn cảm ơn cậu vì đã chăm sóc mình tối hôm đó, đương nhiên không thể để Loạn Ly ở bên cạnh làm rối tung tình hình. Nếu không, mời Viên Minh Lãng ăn bữa ăn này sẽ không phải là một lời cảm ơn, mà là một cú sốc lớn.
Viên Minh Lãng trong lòng có chút sợ Diệp Dung nên không dám nói nhiều trong bữa ăn. Diệp Dung cũng không phải là người nói nhiều, chưa đầy một tiếng bữa ăn đã kết thúc.
Nhìn bát đĩa trống rỗng trên bàn ăn, Viên Minh Lãng cảm thấy nếu không nói lời nào thì thật tệ. Nhưng mà, cậu chưa kịp mở miệng, Diệp Dung ở đối diện một tay chống cằm nhìn cậu nói trước.
"Thế nào? Đồ ăn trong nhà hàng này có hợp khẩu vị của cậu không?"
Vì lý do gia đình, Viên Minh Lãng đã không ở nhà trong hai năm. Mặc dù thỉnh thoảng cậu vẫn nấu một vài món Ninh Giang để thỏa mãn cơn thèm của mình, nhưng tay nghề thủ công của cậu đương nhiên không thể so sánh với một đầu bếp Ninh Giang đích thực.
"Ăn rất ngon, tối hôm nay khiến giám đốc Diệp tốn kém rồi."
"Không có gì, vậy chúng ta đi thôi." Diệp Dung đứng dậy khỏi ghế nói. Mặc áo khoác xong, cầm theo túi xách dẫn Viên Minh Lãng đi ra ngoài.
Loạn Ly vẫn luôn chú ý đến Diệp Dung và Viên Minh Lãng, khi nhìn thấy hai người họ đi ra từ trong phòng, nàng vội vàng vén lụa trắng chung quanh đình lên và vẫy tay với Diệp Dung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-than-duoc-cua-toi/2241632/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.