Khi Viên Minh Lãng theo Diệp Dung đến một quán ăn Hồ Nam rất nổi tiếng gần đó, cả người vẫn còn đang thất thần.
"Ông chủ, cho một phần lòng gà chua cay, một phần thịt lợn kho tàu, một phần bún hải hoàng, một phần nấm trà khô, một phần canh đậu phụ rau mùi và một phần cơm lớn, mỗi phần đều phải cay, cảm ơn."
Sau khi Diệp Dung gọi món xong, cô đưa thực đơn cho người phục vụ. Đem bộ đồ ăn mở ra, rót cho mình và Viên Minh Lãng mỗi người một cốc nước.
"Con người ta, cũng có lúc không vui, lúc này nên ăn chút gì đó ngon miệng, hoặc là vận động một chút để kích thích trí não. Chờ sau khi ra thật nhiều mồ hôi rồi, sẽ cảm thấy những vấn đề trước kia kỳ thật cũng không có gì ghê gớm."
Diệp Dung nhấp một ngụm trà, giương mắt liếc Viên Minh Lãng đang ngồi đối diện, cười nói tiếp: "Được rồi, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, chuyện khác tạm gác qua một bên. Ăn cơm thôi!"
Viên Minh Lãng hiếm khi thấy thái độ của Diệp Dung như thế này, nhất thời cậu cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Sau khi người phục vụ lần lượt mang các món ăn đến, chờ Diệp Dung cầm đũa lên, Viên Minh Lãng cũng cúi đầu dùng bữa.
Ẩm thực Hồ Nam luôn chú trọng vào độ cay, hoàn toàn khác với ẩm thực Ninh Giang. Khi Viên Minh Lãng cắn hai miếng, toàn bộ khuôn mặt cậu đều đỏ bừng. Nhưng mà, sắc mặt của Diệp Dung ở phía đối diện vẫn không thay đổi, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-than-duoc-cua-toi/2241621/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.