Tối đến nhiệt độ bên ngoài lại tuột không phanh, bên ngoài tuyết cũng bắt đầu rơi, Lạc Vỹ ngồi bên cửa kính nhìn ra ngoài, được Tề Dật đưa một ly sữa nóng để uống.
"Thời tiết có vẻ bắt đầu bất ổn rồi." Tề Dật ngồi xuống bên cạnh Lạc Vỹ.
"Em nghĩ chúng ta vẫn chưa nên ra ngoài, phải xem tình hình thời tiết thế nào nữa."
"Ừm." Tề Dật trầm giọng đáp, hắn ngước nhìn tuyết bên ngoài ngày càng rơi nhiều hơn, nếu với tốc độ đó sớm hay muộn sẽ tạo ra lớp tuyết dày.
Ngày hôm sau...
Lớp tuyết chi phủ hết gần một nữa cửa kính, mặt trời cũng dần ló dạng nhưng đến giữa trưa nhiệt đó lại tăng lên một cách độ ngột lên tận 40°C không có dấu hiệu ngừng.
Nhưng rồi nhiệt độ bên ngoài cũng dừng ở mức 80°C, Lạc Vỹ nhìn nhiệt kế mà không dám tin.
Cái lầm cậu tò mò lúc này là, với thời tiết thất thường này bọn zombie có còn sống không, hay chúng vẫn lởn vởn bên ngoài.
Ở những căn hộ khác, may mắn họ vãn còn điện để chạy máy lạnh như ng với nhiệt độ cứ thay đổi thất thường như tối hôm qua đến nay, họ sắp không thể chịu nổi nữa.
Gần 3 giờ chiều, hiện tượng nhật thực xảy ra, tất cả mọi người rơi vào hôn mê, kể cả nhóm Tề Dật và Lạc Vỹ.
30 phút sau...
Lạc Vỹ tỉnh dậy sớm liền đóng chặt cửa nắm lấy tay Tề Dật vào không gian để an toàn hơn,bên trong không gian cậu có một căn chồi nhỏ, cậu liền dìu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-voi-toi/3415014/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.