*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vào năm mười bốn, mười lăm tuổi, lần đầu tiên đọc được tập thơ Những con chim bay lạc của Tagore, tôi đã rất thích thú. Dẫu rằng khi ấy, tình yêu đối với tôi vẫn còn là một khái niệm mơ hồ, nhưng tôi vẫn đau lòng vì một vài câu thơ:
Khoảng cách xa xôi nhất trên thế giới này
chính là tình yêu giữa cá và chim
Một con bay lượn trên bầu trời, còn một con
chỉ biết ngước nhìn từ lòng biển khơi.
Chẳng phải những câu thơ đầy bi thương nhưng cũng hết sức lãng mạn này chính là những đúc kết về tình yêu đó sao?
Đó có thể là mối thương thầm dành cho cậu bạn học cùng cấp ba với bạn. Cậu ấy từng mượn tẩy của bạn, còn bạn từng chép bài của cậu ấy. Cậu ấy biết rất nhiều chuyện đáng xấu hổ của bạn, nhưng lại không biết rằng bạn thích cậu ấy. Thời gian trôi qua thật nhanh, trong một buổi họp lóp nào đó, nghe cậu ấy hát bài Mười năm
Đó cũng có thể là hai con người thuộc về hai thế giới khác nhau nhưng lại yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-nhung-gi-anh-khao-khat/2396354/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.