" chuyện xảy ra chỉ là ngoài ý muốn !" Cô nói với cậu rồi quay người rời đi.
" Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô !" Anh rất nhanh đã lên tiếng.
" Tôi không cần anh chịu trách nhiệm đó là do tôi bị người ta bỏ thuốc không liên quan đến cậu. "
" Tại sao cô không cho tôi cơ hội !"
" Tôi và anh ư !"
" Ngày kia tôi phải về Pháp hi vọng cô sẽ suy nghĩ lại. "
Cô lúc này đã rời đi nước mắt cô không hiểu sao nó lại rơi. Giai Giai cô cũng rất buồn mà cả đời người con gái của cô bị cậu lấy đi rồi sao không buồn được chứ. Cậu lại còn nói là chịu trách nhiệm, trách nhiệm gì chứ căn bản hai người đâu có chút tình cảm gì với nhau. Hơn nữa cũng quen nhau chưa lâu mà.
Cô biết phải đối mặt sao với người nhà bây giờ cơ chứ.
Hai ngày trôi qua đã đến ngày cậu về Pháp nhưng Giai Giai hoàn toàn không xuất hiện cả anh và Thanh Hàn đều có mặt tiễn cậu nhưng cậu vẫn tiếc nuối rời đi vì Giai Giai không đến.
" Chuyến bay đến Pháp chuẩn bị cất cánh xin mời các hành khách chuẩn bị khởi hành. "
Tiếng loa phát thanh đã vang khắp cả sân bay cậu kéo theo hành lý rời đi
" Tôi sẽ còn sáng đây nhiều đấy ! Thanh Hàn chăm sóc tốt cho Giai Giai giùm tôi đừng quên là tôi từng nói muốn làm em rể của đó ."
" Tôi biết rồi ! Thượng lộ bình an !"
"Ukm !"
" Này tên điên !"
Cả ba người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-doi-voi-anh/1790690/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.