sau khi Khả Khả đi cô cũng bắt đầu tiếp tục với công việc và cô muốn cảm ơn anh vì anh đã giúp đỡ Khả Khả. cô vui vẻ đẩy cửa đi vào thì đâm chúng ngay anh đang đi ra . bị va bất ngờ cô ngã ra đằng sau nhưng rất nhanh anh đã đỡ được cô. cô ngượng ngùng đi ra khỏi vòng tay anh .
" em không sao chứ !" anh lo lắng hỏi
" em không sao " cô rơ tay xua xua trước mặt nói.
sắc mặt anh đôt nhiều đen lại nắm lấy tay cô lạnh giọng nói :" ai làm em bị thương ?"
thấy anh hỏi vậy cô mới để ý thấy tay mình có chút đau đau nhìn lên mới biết tay bị thương . cô đưa tay còn lại gãi gãi đầu " em không biết nữa . "
anh đau lòng kéo cô đi khiến cô giật mình
" anh định đưa em đi đâu ?"
" bệnh viện !"
" vết thương nhỏ này không cần nghiêm trọng vậy chứ !"
anh bỏ ngoài tai những gì cô nói mà kéo cô vào thang máy chuyên dụng đi xuống bãi đỗ xe và chay thẳng đến bệnh viện thành phố.
thấy anh từ đằng xa có một chàng trai trẻ nhìn cũng bằng tuổi anh mặc bộ đồng phục bác sĩ chạy đến .
" lâu lắm không gặp !" cậu ta lên tiếng chào hỏi anh nhưng anh đã làm lơ
" kiểm tra cho cô ấy !" .
" đây là ai vậy !" anh ta có chút hiếu kì nhìn ngó xung quanh cô.
" nhanh !" anh bực mình.
cậu ta lúc sau đã băng bó cho cô xong quay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-doi-voi-anh/1790664/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.