mấy ngày sau đó vì không biết phải đối mặt với anh ra sao nên cô đã xin nghỉ phép dài ngày. anh cũng đồng ý cho cô nghỉ . đơn giản lý do anh cho cô nghỉ là dọn nhà , sao anh không chấp nhận cho được .
cô ngồi trong phòng thẫn thờ suy nghĩ , cô ngồi vậy thôi chứ ngay cả bản thân cô cũng không biết cô đang nghĩ gì.
reng....reng .... reng
tiếng chuông điều thoại của cô reo lên , cô giật mình cầm lấy điện thoại bắt máy .
" Lâm Nguyệt ! Sao mình gọi hoài mà cậu không nghe '' Giai Giai nói lớn .
'' xin lỗi cậu , điện thoại mình bị hỏng . Cô trả lời
'' mà dạo này cậu sao rồi '' Giai Giai hỏi thăm cô .
'' mình dạo này vẫn tốt , cậu không cần phải lo đâu. ''
'' vậy giờ mình gặp nha . Lâu rồi tớ không gặp cậu rồi đó . tớ nhớ cậu lắm đó .'' Giai Giai làm nũng qua điện thoại
vậy mình gặp ở quán cafe cũ nha . cô nói
Ukm mình sẽ qua đó ngay . Giai Giai trả lời cô .
Giai Giai vui mừng vì sắp được gặp cô , đương nhiên là phải vui vậy rồi ai bảo hơn tuần nay Giai Giai chưa được gặp cô . Giai Giai thay quần áo và xách túi xách ra ngoài .
bên này cô cũng thay xong . cô mặc chiếc váy ngắn hơi xòe màu đen kết hợp với áo sơ mi trắng sắn tay , phía trước cổ áo hai sợi dây dài được cô thắt hình nơ . Nhìn cô ăn mặc thế này ít ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-doi-voi-anh/1790652/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.