cô vùi đầu vào chăn ko nói gì . cô lật người đứng dậy nhưng người cô đau nhức , ko thể dịch chuyển . cô vùi đầu vào chăn vì quá mệt cô ngủ lúc nào cũng ko hay . khi cô dậy cũng chừng 6 giờ tối , quần áo cũng được thay , cô mặc là chiếc váy màu trắng cùng vài đường màu xanh quanh riềm , trông cô như một nàng công chúa vừa bước ra từ chuyện cổ tích vậy
cô bước xuống giường , nhìn đông nhìn tây , nghó trước ngó sau .
Đây là đâu , sao mình lại ở đây , mình nhớ hôm qua .........
cô nhớ đến chuyện hôm qua nước mắt cô lại lăn hai hàng trên khuôn mặt trắng nõn . cô thực ko tin vào chuyện sảy ra hôm qua .....
cô lau nước mắt mở cửa đi ra ngoài , đập vào mắt cô là hình ảnh bên trong ngôi nhà , nó được trang ko khác gì một cung điện nguy nga . cô không biết sao mình lại ở đây , vừa đi vừa suy nghĩ .
thấy cô bước xuống , một người phụ nữ khoảng năm mươi tuổi đi đến . bà nở nụ cười dịu dàng nói :
'' chào phu nhân , thiếu gia đã dặn sau khi phu nhân dậy chuẩn bị đồ ăn cho phu nhân. tôi đã chuẩn bị rồi mời phu nhân dùng bữa . ''
'' **phu nhân** '' hai từ phu nha vang trong đầu cô . cô nhìn xung quanh mình xem bà nói ai , nhưng xung quanh cô ko có ai.
cô lễ phép nói : dì ơi cho cháu hỏi đây là đâu ạ
'' đây biệt thự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-doi-voi-anh/1790650/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.