sau khi về đến kí túc xá, cô không hỏi suy nghĩ cô đâu có thù oán với ai sao lại có người muốn bắt cô . vậy là cả đêm cô chằm chọc không ngủ được,hôm sau mắt cô như mắt gấu trúc bước ra khỏi phòng.
Cô vừa ra khỏi phòng thì đã nhìn thấy Giai Giai đang đứng chờ cô. cô đi đến hỏi : " có chuyện gì mà cậu đứng ở đây thế "
" Nguyệt cậu có sao không , mình nghe nói hôm qua cậu gặp chuyện ." Giai Giai nói và lấy tay xoay người cô để kiểm tra.
" mình không sao. Có một người đàn ông đã giúp mình" cô trả lời.
"Cậu có biết ai muốn bắt cậu không "
cô nàng lên tiếng.
" mình không biết, Thôi bỏ qua chuyện đó đi . bây giờ mình hơi đói đi ăn đã " cô cười nhẹ .
'' cậu vẫn còn nghĩ tới ăn được hả. cậu có biết khi mình nghe nói cậu gặp chuyện đã lo biết bao không hả? ''cô nói nước mắt cô đã ướt đẫm đôi mắt rồi.
'' thôi mà cậu đừng khóc nữa . mình biết sai rồi . cậu nhìn này. '' cô nói và dang tay xoay một vòng nói
''ukm mình tin cậu. '' Giai Giai nói và lấy tay lau nước mắt
'' mình mời cậu đi ăn coi như lời xin lỗi được không? '' cô nói với giọng làm nũng
'' được nhưng cậu phải mời mình ăn gà rán mới được . ''
'' được mình mời cậu ăn . ''
nói rồi cô kéo Giai Giai đi
sau khi đi bộ được một quãng hai người dừng chân tại một tiệm gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-doi-voi-anh/1790644/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.