Cô rời khỏi thành phố về đây cũng gần được một tháng rồi, có thể nói cuộc sống của cô đã dần ổn định hơn hẳn, nhưng còn mọi người trong thành phố này thì sao. Gần cả tháng nay ông bà Lục gần như muốn đổ bệnh đặc biệt là mẹ nuôi cô khi mấy ngày gọi cho cô mà không được, ông bà mới tới nhà cô xem sao, thì thấy cửa nhà cô không khoá, ông bà mới vô xem thấy tất cả mọi thứ vẫn ngăn nắp như hằng ngày, chỉ có điều bà Lục thấy quần áo và một số thứ cá nhân của cô không còn. Tìm mấy ngày trời không có tin tức của Hi Hi ông bà biết con bé đã bỏ đi rồi, có lẽ bây giờ con bé thấy nơi này không còn gì để lưu luyến phải ở lại nữa, nó đã hoàn thành trách nhiệm của mình rồi nên chọn cách rời xa nơi này, ông bà Lục luôn tôn trọng mọi quyết định của cô, nhưng tại sao chứ, tại sao con bé đi mà không nói lời tạm biệt với ông bà chứ, chẳng lẽ con bé không nhớ chúng ta sao. Phía Diệc Phàm và Mặc Nhi cũng đứng ngồi không yên khi biết Hi Hi bỏ đi không một lời nói, gọi điện thì không được, hơn ai hết bọn họ cũng thấu hiểu cô như ông bà Lục vậy, nhưng không ngờ Nhược Hi lại chọn cách rời xa nơi này, mà còn không nói với bọn họ một tiếng nào, có lẽ cô muốn quên đi nơi này, không muốn một chút gì dính dáng tới nơi này sao. Tiểu Vũ còn nhỏ nó chưa hiểu chuyện, mỗi khi nó hỏi Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tat-ca-cua-toi-co-gai-a/2928373/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.