Trở về phòng, nhìn thấy Văn, cô lại có chút ấm ức. Dẫu rằng cô tin Văn, thế nhưng khi thấy bức ảnh đó, cô vẫn cảm thấy tủi thân. Đêm đó cô đã chờ anh gọi cho cô đến tận khuya mới ngủ được. Cô bước vào, ngồi xuống cạnh anh, vẻ mặt đầy khó chịu. Thấy cô như vậy, anh liền quay sang hỏi:
- Mặt em sao thế? Có chuyện gì xảy ra à?
- Không sao!
- Không sao thì thôi vậy.
Cô cảm thấy rất ấm ức, lườm anh nói:
- Tôi có chuyện này muốn nói.
Anh bật cười hỏi lại:
- Có chuyện gì nào?
Cô hít một hơi, rồi trả lời:
- Tôi tin anh, nhưng tôi không tin những người phụ nữ khác xung quanh anh. Vậy nên, anh có thể hạn chế tiếp xúc với họ nếu không cần thiết không?
- Này, đừng nói em ghen nha?
- Sao anh lúc nào cũng nói tôi ghen? Tôi đâu thèm ghen, là tôi nhắc nhở chồng mình vậy thôi!
Anh cúi xuống, hôn lên môi cô, cô liền đẩy anh ra nói:
- Này anh, đây là công ty đấy!
Anh cười bí hiểm đáp:
- Thì sao nào? Mà sao em lại nói vậy? Em có thấy tôi luôn giữ khoảng cách với tất cả những nguòi con gái khác mà đúng không?
Cô gật gù đáp:
- Đúng, điều đó tôi công nhận! Chỉ có điều thấy bức hình của Nga với anh, dù tôi biết không có chuyện gì nhưng trong lòng vẫn cảm thấy có chút gì đó không vui. Giống như bây giờ nếu tôi say rượu, cũng có người đàn ông khác làm như Nga, anh có khó chịu không?
Anh bước ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-sinh-menh-cua-anh/1404620/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.